Ôn Trầm Tập vẫn luôn
cảm thấy giáo dưỡng và lý trí của mình là những thứ anh có thể lấy làm tự hào.
Cứ nhìn xem lúc trước,
cho dù Trang Ngạn Du khiêu chiến thần kinh của anh đến mức nào, anh vẫn có thể
kiềm chế bản thân, duy trì lý trí, không hề xúc động lao tới thổ lộ tình cảm
của mình với cậu.
Anh cảm thấy bản thân
mình có đủ kiên nhẫn và định lực đối với Trang Ngạn Du, anh cảm thấy mình có
thể từ từ chờ được, giống như luộc ếch trong nước ấm, chờ đến khi đối phương
dần quen với mình, không thể không có mình mới thổ lộ tình cảm.
Nhưng dù lý trí có tốt
đến đâu cũng không thể nào cưỡng lại việc hết lần này đến lần khác bị người
trong lòng mình trêu chọc.
Thử hỏi, nếu người bạn
thích cứ mời bạn cùng tìm hiểu chuyện giường chiếu, bạn có thể nhịn nổi sao?
Chẳng lẽ đó không phải
là đang ngầm mời bạn làm chuyện gì đó ư?
Nhất sau khi hôn môi
đối phương, lúc anh đang chờ hình phạt, dù sống hay chết, cậu sẽ cho anh một
bạt tai hay là không bao giờ gặp lại nữa—
Trang Ngạn Du chỉ đưa
tay sờ môi của anh.
Như đang xác nhận cái
gì, lại như đang nói cho anh điều gì đó.
Không bị phán án tử
hình, ngược lại còn bị trêu chọc.
Ôn Trầm Tập tự nhận bản
thân mình thể hiện cũng đủ rõ ràng, sự đáp lại của đối phương lại nằm ngoài dự
kiến của anh.
Cuối cùng anh vẫn không
thể nhịn nổi, cơ thể đánh bại lý trí, lại hôn thêm một lần nữa.
Giống như đang nhấm
nháp chiếc bánh ngọt mà mình đã xếp hàng đợi rất lâu mới mua được, mỗi một
miếng đều mang theo hương thơm ngọt ngào mà không hề ngấy, nhất là khi vừa vào
miệng, nó sẽ khiến bạn cảm thấy thời gian xếp hàng chờ đợi trước đó không hề tốn
công vô ích mà thực sự có giá trị.
Ngọt mà không ngấy,
thơm mà không nồng.
Anh sợ mình nuốt xuống
quá nhanh, còn chưa kịp thưởng thức hương vị của bánh kem đã lập tức bị hòa
tan.
Nhưng Ôn Trầm Tập vẫn
còn duy trì một tia lý trí.
Anh nghĩ, một khi Trang
Ngạn Du có một chút phản cảm hay kháng cự, anh sẽ lập tức dừng lại.
Nhưng không có.
Cậu chỉ ngây người đứng
đó, giống như một bức tường đầy hoa đang nâng đỡ những cánh hoa diễm lệ của
mình, chờ đợi người thưởng thức ngắt lấy. Ngoan như vậy, lại mềm mại như thế.
Đây không phải là ngầm
đồng ý sao?
Ngầm đồng ý anh có thể
làm bất kỳ chuyện gì với cậu.
Nhưng trên thực tế,
Trang Ngạn Du chỉ đang ngây người.
Trong đầu cậu mông lung
tự hỏi, nghĩ quả nhiên kinh nghiệm làm người của mình còn chưa đủ, bao gồm cả
kinh nghiệm làm hệ thống ở đời trước mà cũng không thể ứng phó để xử lý được
tình huống lúc này.
Sao anh em lại hôn môi
cậu, còn dùng sức đến vậy.
Đột nhiên Trang Ngạn Du
cảm thấy hơi oán trách sếp ở đời trước.
Nếu không phải lúc ký
chủ xxoo với vợ sẽ có censored thì cậu đã hiểu biết nhiều thêm một chút về mặt
này rồi.
Ít nhất cậu có thể lập
tức đưa ra phán đoán liệu có phải anh em đang xem cậu là con gái không.
Cho đến khi cảm giác cơ
thể lành lạnh, Trang Ngạn Du còn đang mơ màng mới hoàn hồn lại, vẻ mặt lộ vẻ
khó hiểu.
Hôn thì hôn, cậu còn có
thể miễn cưỡng hiểu được.
Dù sao cũng không phải
lần đầu tiên hôn, trước đây anh em cũng từng hôn lên trán cậu.
Bây giờ chẳng qua chỉ
đổi từ trán thành môi mà thôi.
Nhưng đang yên đang
lành, tại sao lại cởi quần?
Cậu cứ thế mà mơ màng
tự hỏi.
Người đàn ông một tay
chống ở bên hông cậu, từ trên xuống dưới nhìn chằm chằm khuôn mặt của cậu. Ôn
Trầm Tập không đeo mắt kính, trong mắt ẩn chứa sự nguy hiểm của dã thú giống
đực đi săn mồi.
Nhưng có lẽ vì sợ làm
người dưới thân sợ hãi, giọng nói của anh vẫn mang theo một chút dịu dàng:
"Du Du, em không phát hiện sao?"
Ánh mắt Trang Ngạn Du
mê mang: "Phát hiện cái gì?"
Người đàn ông buông
tay: "Em…"
Dừng một chút, anh dùng
từ mà Trang Ngạn Du tương đối quen thuộc: "Thể hang hơi sung huyết."
Trang Ngạn Du run rẩy.
Cậu càng không thể hiểu
được. Hôm nay cậu cũng chưa nằm mơ, không đúng, phải nói, hiện giờ còn chưa
ngủ, làm sao sẽ có trạng thái như vậy?
Nghiên cứu khoa học cho
thấy, phần lớn đàn ông khi ngủ…
Trong đầu còn chưa kịp
nghĩ xong, nụ hôn của người đàn ông lại rơi xuống.
Nụ hôn lần này không
mạnh mẽ và mãnh liệt như lúc nãy, ngược lại hơi dè dặt tiếp cận.
"Trong lúc em và
tôi hôn môi, em có phản ứng."
Trang Ngạn Du nghe thấy
anh em tốt nói một câu như vậy.
Cậu không hiểu lời này
đại biểu cho điều gì, bởi vậy càng không biết, điều đó ở trong mắt Ôn Trầm Tập
đại biểu cho cái gì.
Một người không phản
cảm hay kháng cự trước sự gần gũi của bạn, thậm chí còn có thể làm ra hành động
đáp lại bạn, điều đó chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ đối phương đối
với sự gần gũi của bạn, là cho phép.
Chứng tỏ cậu ấy cũng có
tình cảm với mình.
Anh sẽ không phải chịu
hình phạt nào cả.
Có lẽ thật sự đã bị
Trang Ngạn Du kích thích, Ôn Trầm Tập cảm thấy mình chưa từng vội vàng như vậy
đối với bất cứ việc gì.
Anh vừa hôn vừa dỗ dành
Trang Ngạn Du: "Đừng xem video nữa, em muốn học cái gì, muốn biết cái gì,
tôi dạy cho em, được không?"
Trong đầu Trang Ngạn Du
hiện lên những hành động và hình ảnh trong "tài nguyên học tập", lập
tức giật mình.
Cái gì?
Anh em muốn làm chuyện
như vậy với cậu sao?
Nhưng cậu không có kinh
nghiệm, chỉ có thể làm theo hướng dẫn, có khi nào sẽ làm không tốt không?
Dù là top hay bot, cậu
đều không có kinh nghiệm.
Trang Ngạn Du giãy
giụa, nhỏ giọng nói: "A Tập, không được, tôi còn chưa học xong lý
thuyết."
Ôn Trầm Tập: "Đừng
sợ, tôi sẽ dạy mà, hôm nay học lý thuyết trước đi."
Trang Ngạn Du ngẩn ra:
"Anh từng học rồi sao?"
Ôn Trầm Tập: "Từng
xem khá nhiều tư liệu, loại tư liệu học thuật thực tế ấy."
Cũng không phải như
"tài nguyên học tập" của Trang Ngạn Du.
Trang Ngạn Du:
"Ồ."
Trang Ngạn Du:
"Thì ra anh đã từng học, khó trách anh không cần xem."
Không đúng không đúng,
cậu cảm thấy đây không nên là đáp án và phản ứng bây giờ mình nên có.
Ôn Trầm Tập thấy suy
nghĩ của cậu không hiểu sao mà lại quay lại về chuyện này, vừa bất đắc dĩ lại
vừa buồn cười.
Dứt khoát không nói
chuyện nữa, cúi xuống hôn cậu.
-
Sáng hôm sau.
Theo đồng hồ sinh học
của mình, Trang Ngạn Du đã dậy từ sớm.
Cậu theo bản năng mà
nhìn thoáng qua Ôn Trầm Tập đang ngủ bên cạnh, trong đầu lập tức nhớ tới chuyện
tối qua, khuôn mặt bỗng chốc đỏ bừng.
Sao anh em lại còn… hôn
nơi đó của cậu.
Có học được lý luận hay
không Trang Ngạn Du không biết, nhưng hiện giờ cậu cảm thấy anh em tốt hoặc là
coi cậu là con gái, hoặc nhầm lẫn ở đâu rồi.
Cậu cẩn thận di chuyển
tới mép giường, trườn xuống giường.
Chân vừa đặt xuống sàn
đã cảm giác mềm nhũn.
Trong đầu Trang Ngạn Du
lập tức thống kê những nguyên nhân khiến chân nhũn.
Quá nhiều lần.
Một lần hai lần thì
thôi, ba lần thì ai mà không mềm chân.
Thật ra cậu cũng không
biết bản thân bị làm sao, khi bị anh em hôn sẽ có phản ứng thì thôi, nhưng sau
đó bị anh em dỗ dành dùng tay giúp anh… Sao mà anh cũng bị như vậy?
Bộ não nhanh chóng tính
toán một chút, sau đó lập tức đưa ra kết luận.
Đàn ông chính là động
vật thị giác, rất dễ bị kích thích, mà một khi bị kích thích thì sẽ như thế
này.
Trên mạng có một số
người bình luận thế này: Bạn có tin không, sau khi bị kích thích rồi tắt đèn,
là nam hay nữ đều có thể.
Trang Ngạn Du chợt hiểu
ra: "Thì ra là thế."
Cho nên thật ra thân
thể của cậu vẫn bình thường, chỉ là bị kích thích mà thôi.
Cậu nhớ lại một chút.
Cũng may anh em thật sự chưa làm cái kia… Bằng không, cậu phải hoài nghi thân
thể này của mình có phải là nữ không, liệu có thể sinh con không.
Bằng không vì sao anh
em tốt sẽ như vậy chứ!
Trang Ngạn Du ngây ra,
nhanh chóng chạy đi rửa mặt rồi chuồn ra khỏi phòng.
Cậu không phát hiện,
sau khi cậu ra khỏi phòng, Ôn Trầm Tập cũng mở mắt.
Anh nhìn cửa phòng được
Trang Ngạn Du đóng lại, trong mắt không hề có chút buồn ngủ nào.
Thật ra anh đã tỉnh dậy
từ sớm, hoặc nói là tối qua không tài nào ngủ được, giống như một khi nhắm mắt
lại thì sẽ cảm thấy người trong lòng biến mất vậy.
Sáng nay khi phát hiện
T ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.