Sau đó Ôn Trầm Tập sống
chết không chịu vào nhóm.
Được thêm vào lần nào
thì out ra lần đó.
Hỏi nguyên nhân thì là
bị hack.
Từ trước đến nay Trang
Ngạn Du tin tưởng anh em tuyệt đối.
Ôn Trầm Tập nói bị hack
cậu cũng tin, đồng thời vẫn rất buồn bực: “Hay là anh tải APP điều khiển từ xa
đi, tôi cài phần mềm diệt virus cho anh?”
Ôn Trầm Tập: “...”
Trang Ngạn Du: “Phần
mềm diệt virus của tôi tốt lắm đó, còn tốt hơn cả phần mềm diệt virus của công
ty, tuyệt đối không để điện thoại của anh bị nhiễm virus.”
Trong phương diện
chương trình hệ thống này, từ xưa giờ cậu vô cùng tự tin.
Tâm trạng của Ôn Trầm
Tập càng thêm phức tạp: “Tường lửa của công ty không được à?”
Trang Ngạn Du nói:
“Cũng không phải là không được, thì là hơi đơn giản xíu, chưa đến năm phút tôi
đã phá vỡ nó rồi...”
Đang nói, Trang Ngạn Du
dường như ý thức được có gì không đúng, tiếng càng lúc càng nhỏ.
“... Cho nên Tiểu Du à,
cậu từng phá tường lửa của công ty à.”
“Ờm.” Lại kiểu ậm ờ giả
ngu quen thuộc.
Ôn Trầm Tập vừa tức vừa
buồn cười: “Sao bên công ty không nhận được nhắc nhở cảnh báo nào?”
Giọng nói của Trang
Ngạn Du lại càng mơ hồ hơn: “... Có thể là không phát hiện.”
Ôn Trầm Tập: “...”
Công ty khoa học kĩ
thuật Úy Lam là một xí nghiệp khoa học kỹ thuật hàng đầu trong quốc nội, Ôn
Trầm Tập dám bảo đảm trừ đám nhân tài của bộ quốc gia ra, còn nhân tài khoa học
kĩ thuật khác đa số đều ở khoa học kĩ thuật Úy Lam của anh rồi.
Tường lửa mà bọn họ tốn
số tiền lớn chế tạo ra cứ như vậy bị bé cá này vô tình thâm nhập, thậm chí còn
chưa đến năm phút.
Thấy Ôn Trầm Tập không
nói gì, không hiểu sao Trang Ngạn Du có hơi chột dạ.
Thật ra chuyện này là
cậu vừa xuyên đến thế giới này làm ra, do cậu muốn hiểu hơn về người anh em tốt
trong tương lai là người như thế nào.
Cho nên mới vào mạng
nội bộ của khoa học kĩ thuật Úy Lam.
Chỉ là không ngờ được
rằng tường lửa của đối phương lại đơn giản như vậy, cậu còn chẳng phí chút sức
nào...
Sau đó cậu đột nhiên
nhớ ra, chuyện như vậy trong luật pháp quốc gia ở thời đại này là không được
phép.
Cho nên lập tức thoát
ra, thậm chí còn chẳng xem tư liệu gì đã đi thẳng ra rồi.
Thực tế Trang Ngạn Du
rất chột dạ, không dám nói chuyện với anh em tốt nữa, lại không tìm được lý do
nào tắt điện thoại.
Cứ dứt khoát làm một
người nhẫn tâm đi, học theo video cậu xem được trên mạng, đưa điện thoại ra xa
một chút: “...Ô, hình như tín hiệu lại kém rồi...A Tập anh có nghe thấy không?”
Ôn Trầm Tập: “Nghe rõ.”
Trang Ngạn Du: “Hả,
không nghe thấy à, quả nhiên là tín hiệu không tốt rồi.”
Ôn Trầm Tập: “...” Tôi
đã nghe thấy tiếng vọng lại của tôi bên cậu rồi.
Trang Ngạn Du: “Vậy tôi
tắt trước đây, tạm biệt A Tập.”
Ôn Trầm Tập: “...”
Trang Ngạn Du chỉ dùng
tốc độ một giây để tắt điện thoại.
Vừa tắt điện thoại, cậu
như đà điểu bật chế độ máy bay lên.
Bật được ba phút tỏ vẻ
tín hiệu vừa nãy thật sự không tốt xong, cậu lại tắt chế độ máy bay đi.
Lúc tắt chế độ máy bay
đi, cậu đã nhận được tin nhắn từ Ôn Trầm Tập.
[Ôn Trầm Tập: Xem ra
chất lượng chiếc điện thoại này không ổn rồi.]
[Ôn Trầm Tập: Lần sau
đổi điện thoại của công ty chúng tôi đi, giá cho nhân viên nội bộ.]
Trang Ngạn Du ngoan
ngoãn trả lời: [Ò.]
Cậu không biết là Ôn
Trầm Tập nhìn câu trả lời của cậu, có vẻ như đang suy nghĩ gì đó.
Một lúc lâu sau, anh
gọi cho một người có tên tiếng Anh trong danh bạ.
“Ôn, sao lại có thời
gian gọi cho tôi vậy, tạm thời tôi không muốn đến đất nước của anh phát triển
đâu, nếu như tôi muốn đi, tôi nhất định sẽ đến công ty của anh mà~”
“Tôi gọi không phải vì
chuyện này.”
“Hả? Vậy là anh nhớ tôi
sao? Trời ạ, nhìn không ra nha...”
Ôn Trầm Tập thẳng thắn
nói luôn: “Trước đây anh từng nói tường lửa của khoa học kĩ thuật Úy Lam rất
kiên cố, anh đã thử rồi.”
“... Khụ, chuyện này
đừng nhắc nữa! Đó là nỗi nhục nhã vô cùng lớn trong sự nghiệp của tôi!”
Ôn Trầm Tập: “Ok, tôi
biết rồi.”
Nói xong, không đợi đối
phương lên tiếng, Ôn Trầm Tập đã tắt điện thoại luôn.
Thằng nhãi này rất lợi
hại, ban đầu anh bỏ một số tiền lớn mời đối phương đến công ty, người này còn
rất tự tin, muốn làm người đứng đầu của công ty, lại cho rằng Ôn Trầm Tập xem
trọng hắn cho nên trước khi đồng ý còn đi thử tường lửa của khoa học kĩ thuật
Úy Lam, nhưng không ngờ được là thất bại.
Thế là người này cảm
thấy nhân tài của khoa học kĩ thuật Úy Lam chắc hẳn không ít, chưa hẳn bản thân
sẽ thành người giỏi nhất nên mới từ chối Ôn Trầm Tập.
Chí ít hắn ở lại nước
mình vẫn làm một người giỏi nhất, nhưng đến nước H thì lại khác, chưa chắc đã
đứng đầu.
Nhưng lúc này, lần đầu
tiên Ôn Trầm Tập sinh nghi với mấy người đứng đầu về kỹ thuật mình dùng số tiền
lớn mời về, là Tiểu Du quá giỏi hay là bọn họ quá kém?
Ôn Trầm Tập mở wechat,
nhìn ảnh đại diện của Trang Ngạn Du, đột nhiên lúc này có hiểu biết sâu sắc.
Hình như anh đang thích
một nhân vật rất ghê gớm.
Mà người này, cho dù là
kinh nghiệm từng trải trên ghế nhà trường hay điều kiện gia đình của cậu đều
đơn giản đến nỗi không tưởng tượng được.
Rốt cuộc là thiên tài
thế nào mới có thể tự học thành tài đến mức này?
Nếu như ban đầu dày
công bồi dưỡng, cậu sẽ có thành tựu cao hơn nữa hay không?
Tiểu Du còn có bao
nhiêu sự bất ngờ mà anh không biết nữa?
-
Chẳng mấy chốc đã đến
tháng chín, rất nhiều nơi trong cả nước chính thức vào thu, còn thành phố A là
thành phố thuộc phía Nam còn nóng vô cùng, chẳng khác nào mùa hè.
Tin tức đẩy lên hot
search, vậy mà đã có tuyết rơi tháng 9 ở vài nơi rồi.
Trang Ngạn Du mở tin
tức hot search xem, phát hiện toàn là mấy nơi khá lạnh, đặc biệt là khu vực
phía Bắc, còn có vài ngọn núi khá cao so với mực nước biển.
Trang Ngạn Du lập tức
muốn gửi tin tức này cho Ôn Trầm Tập xem, nghĩ lại mới nhớ đến wechat của anh
em tốt bị hack rồi, không biết tìm lại thế nào, thế là chia sẻ lên vòng bạn bè.
Cậu từng thấy tuyết
rồi.
Ở thế giới tu chân, thứ
không thiếu nhất là núi tuyết.
Thiên tài địa bảo không
ít, hoặc là núi tuyết vạn năm không tan, hoặc là dung nham gầm thét trong núi
lửa.
Chỉ là thấy thì thấy
chứ chưa bao giờ sờ được.
Nhìn thấy trong tin
tức, có người bắt đầu chơi đắp người tuyết, trong mắt Trang Ngạn Du hiện lên sự
hâm mộ.
Tuy rằng tuyết rất
mỏng, vốn dĩ không đắp nổi người tuyết lớn, chỉ có thể đắp một người tuyết nhỏ
to bằng một bàn tay nhưng cậu vẫn nhìn vô cùng say mê.
Theo như dữ liệu cậu
tra được, không ít người phương Nam có tình yêu không thể ngăn lại với tuyết.
Hôm nay Trang Ngạn Du
đột nhiên hiểu được loại cảm giác này, cậu cũng ham lắm.
Cậu còn đặc biệt lên
mạng tìm tòi, phát hiện có một số thành phố ở phía Nam không chỉ một năm bốn
mùa cây cối tươi tốt mà gần như còn không có tuyết.
Đồng nghĩa với sau khi
đồng chí Trang xuyên đến chỗ này cũng chưa từng thấy tuyết giống cậu.
Đang nghĩ thì Lê Tức
gửi một tin từ wechat đến.
[Lê Tức: Tiểu Du, thấy
chia sẻ của cậu trên vòng bạn bè, có phải muốn đi trượt tuyết không?]
[Lê Tức: Thành phố A có
sân trượt tuyết trong nhà rất lớn đó, cậu có muốn cùng đi không?]
[Trang Ngạn Du: Tôi
chưa trượt tuyết bao giờ.]
[Lê Tức: Cái này th ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.