Tần Dịch Nguyên rời đi,
trong phòng khôi phục lại sự yên lặng.
Trang Ngạn Du đặt khăn
lau tóc sang một bên, thấy đầu dây bên kia không có âm thanh mới cúi đầu nhìn
điện thoại, cuộc gọi vẫn chưa kết thúc.
Cậu lên tiếng hỏi:
"A Tập, anh còn ở đó không?"
Ôn Trầm Tập nặng nề
đáp: "Còn."
Anh nói thêm:
"Người vừa nãy là ai?"
Trang Ngạn Du:
"Đồng nghiệp ở bộ phận kỹ thuật, trước đó tôi đã nói với anh rồi."
Trong đầu Ôn Trầm Tập
lập tức lộ ra một bóng người: "Họ Tần à?"
Trang Ngạn Du:
"Tần Dịch Nguyên."
Ôn Trầm Tập:
"..."
Anh đã sớm quên mất
người này.
Hoặc là nói, từ sau khi
anh bảo Tiểu Du không nói chuyện cùng người này, anh đã không nghe thấy Tiểu Du
nhắc tới nữa.
Thế nên anh đã hoàn
toàn xem nhẹ sự xuất hiện của người này.
Hoàn toàn không nghĩ
tới, người biến mất đã lâu như vậy lại đột nhiên xuất hiện trước mặt anh lần
nữa.
Ôn Trầm Tập hỏi:
"Sao cậu ta lại đi công tác với cậu?"
Không phải đã cắt đứt
liên lạc từ lâu rồi sao?
Trang Ngạn Du giải
thích với anh, nói rằng hạng mục bến cảng thành phố A trước kia cũng là cậu và
anh ta cùng làm.
Bây giờ Tần Dịch Nguyên
đã có kinh nghiệm, nên việc bắt đầu sẽ dễ dàng hơn so với các kỹ sư không quen.
Mà Tần Dịch Nguyên cũng
tự mình nói với cậu muốn tiếp tục cùng hợp tác trong hạng mục lần này, cho nên
Trang Ngạn Du đã đồng ý.
Hơn nữa quản lý Từ cũng
ưu tiên đề cử Tần Dịch Nguyên.
Ôn Trầm Tập:
"..."
Vậy mà hơn nửa tháng
trước hai người đã làm việc cùng nhau rồi.
Nhưng anh lại không hay
biết.
Ôn Trầm Tập im lặng một
lúc lâu, lý trí nói cho anh rằng: Gọi người điều Tần Dịch Nguyên đi là không có
khả năng. Hơn nữa theo điều khoản của hạng mục này, nếu không phải phát sinh sự
cố lớn ngoài ý muốn thì sẽ không thể tùy tiện thay người.
Nói cách khác, sau này
họ sẽ làm việc với nhau trong một khoảng thời gian dài.
Nhưng về mặt cảm xúc,
vừa tưởng tượng có kẻ ở bên cạnh mơ ước bé cá này như hổ rình mồi thì anh đã
hận không thể trực tiếp điều người đi ngay.
Mãi một lúc sau, Ôn
Trầm Tập mới nói: "Cậu ta biết tôi là ai không?"
Trang Ngạn Du:
"Chắc là biết đấy."
Ôn Trầm Tập: "Chắc
là?"
Ôn Trầm Tập bỗng nhiên
nghĩ tới điều gì đó, trong lòng anh nhất thời hiện lên dự cảm không tốt, hơi
đổi giọng: "Tiểu Du, cậu ta nhìn thấy gối ôm… là bức ảnh nào?"
Trang Ngạn Du nhìn
thoáng qua: "Là cái ảnh anh đang ngồi."
Ôn Trầm Tập:
"..."
Chính là cái hình bị
kéo đến làm biến dạng giống gương mặt yêu quái rắn trong Hồ Lô Biến đấy hả.
Nói thật, sau đó anh đã
lên mạng tra thử, phát hiện người khác làm gối ôm đều khá đẹp, chẳng biết vì
sao chú Trang lại có thể làm thành ra như vậy. Nhưng khi nghĩ đến tư duy trai
thẳng sắt thép y như nhau của Trang Ngạn Du của chú Trang, Ôn Trầm Tập lại cảm
thấy mình vẫn có thể hiểu được.
Thấy anh em lại không
nói gì, Trang Ngạn Du cân nhắc tới suy nghĩ của anh, chẳng lẽ là cảm thấy bức
ảnh này không đẹp trai sao?
Trang Ngạn Du nhìn trái
ngắm phải, nhìn thế nào cũng cảm thấy anh em nhà mình rất đẹp trai!
Cậu an ủi anh: "A
Tập, anh yên tâm, bức ảnh này thật sự rất đẹp, chắc anh ta sẽ nhận ra anh."
Nhìn đi.
Cái thẩm mỹ của hai ba
con nhà này.
Một lúc lâu sau Ôn Trầm
Tập mới nói: ".... Đừng đi dạo với cậu ta."
Trang Ngạn Du:
"Được."
Giọng nói của Trang
Ngạn Du vào buổi tối không hiểu sao khiến người nghe ra một loại cảm giác ngoan
ngoãn. Cũng không biết có phải vì buồn ngủ hay không, giọng nói của cậu không
có cảm xúc phập phồng như ban ngày mà lại êm dịu hơn một chút.
Giọng nói truyền qua
điện thoại vào tai Ôn Trầm Tập khiến lòng anh bình tĩnh lại, giống như có phép
thuật thần kỳ.
Trong phút chốc, hai
người đều im lặng không mở miệng nói chuyện.
Trang Ngạn Du nghĩ rằng
Ôn Trầm Tập đang bận việc.
Trước khi đi tắm, cậu
và Ôn Trầm Tập gọi điện thoại nói chuyện, nhưng hai người ai cũng bận rộn với
công việc của mình.
Anh đang tăng ca để phê
duyệt tài liệu, cậu thì đang sửa máy sấy trong phòng tắm.
Sửa xong, cậu mới đi
tắm rửa.
Tuy rằng không nói gì
nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng đối phương hô hấp và bận rộn làm việc, Trang
Ngạn Du thấy rất thích.
Thấy Ôn Trầm Tập không
nói lời nào, cậu mở laptop do công ty chuẩn bị cho mình, xem bản đồ cảnh thực
3d.
Nhìn một hồi, cậu lại
nghĩ tới lời nói lúc nãy của Tần Dịch Nguyên.
Hình như đàn ông cũng
có thể kết hôn với đàn ông?
Đối với lĩnh vực mình
không hiểu biết, từ trước đến nay Trang Ngạn Du luôn ôm một thái độ cực kỳ ham
học.
Cậu bắt đầu tìm tòi tin
tức trên mạng.
Trên mạng có khá nhiều
thông tin rời rạc, nhưng Trang Ngạn Du biết cách tổng kết những tin tức vụn vặt
đó thành đáp án chính xác mà cậu muốn.
Có lẽ là thấy từ nãy
giờ Trang Ngạn Du vẫn không nói gì, nhưng lại nghe thấy tiếng đánh chữ của cậu,
Ôn Trầm Tập mới mở miệng hỏi: "Tiểu Du, còn đang làm việc à?"
Trang Ngạn Du trả lời:
"Không phải, tôi đang tra một số thứ."
Ôn Trầm Tập hỏi:
"Tra cái gì vậy?"
Trang Ngạn Du lại đáp:
"Ý của anh Tần vừa nói lúc nãy, hình như là không phải chỉ có nam nữ mới
có thể đăng ký kết hôn, tôi đang tra cái này."
Nghe vậy, giọng nói của
Ôn Trầm Tập trở nên mềm mại hơn: "Sao lại tò mò về chuyện này?"
Trong mắt Ôn Trầm Tập,
Trang Ngạn Du thật sự quá thẳng, anh nghĩ cho dù nghe đến loại chuyện này,
Trang Ngạn Du cũng sẽ không để trong lòng. Cùng lắm là khi nghe được chỉ cảm
thấy kỳ lạ một chút, sau đó sẽ nhanh chóng ném chuyện này ra sau đầu.
Không ngờ Trang Ngạn Du
còn có suy nghĩ muốn đi tìm hiểu.
Trang Ngạn Du nói:
"Tôi chưa từng biết đến chuyện này, nên muốn đi tìm hiểu một chút."
Ôn Trầm Tập không lên
tiếng nữa, thậm chí ngay cả hô hấp cũng trở nên nhẹ hơn không ít chỉ vì không
muốn quấy rầy cậu ngay lúc này.
Anh cúi đầu nhìn tài
liệu trên bàn, lại phát hiện chẳng đọc được chữ nào.
Rõ ràng âm lượng trên
điện thoại đã điều chỉnh tới mức lớn nhất, nhưng vẫn không nhịn được ấn nút
tăng âm, muốn nghe rõ từng cử động của người ở đầu dây bên kia.
Muốn biết sau khi Trang
Ngạn Du biết hết những điều này, liệu cậu có nhìn thấy đề tài nào về cặp đôi
đồng tính không?
Muốn biết sau khi Trang
Ngạn Du nhìn thấy những cặp đôi đồng tính kia, sự tò mò hay chán ghét sẽ chiếm
phần lớn hơn, hay là không hề có cảm giác gì hết?
Anh muốn biết rất nhiều
rất nhiều, cho nên Ôn Trầm Tập không muốn quấy rầy cậu ngay lúc này.
Nhưng trong lòng lại
càng lo lắng, liệu cánh cửa thế kỷ mới này có đang mở ra quá lớn, có thể sẽ
khiến cho thanh thép nhỏ này hoảng sợ mà bỏ chạy không?
Qua một lúc lâu, cuối
củng Ôn Trầm Tập vẫn không thể nhịn được, nhẹ giọng hỏi: "Tra đến đâu
rồi?"
Giọng nói của Trang
Ngạn Du không có gì khác biệt so với lúc nãy, bình tĩnh thuật lại sự thật:
"Hiểu được khá nhiều, mặc dù luật hôn nhân chưa thông qua, nhưng đúng thật
là có không ít cặp đôi đồng tính dùng đủ loại cách để “kết hôn”, cả nam và nữ
đều có."
Có người thì ra nước
ngoài kết hôn, có người thì ký kết hợp đồng giám hộ, có người trực t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.