Ôn Trầm Tập vẫn luôn
cho rằng trên thế giới chỉ có ba thứ là không có điểm cuối.
Vũ trụ, thời gian và số
Pi.
Cho tới hôm nay anh mới
phát hiện, thì ra "liêm sỉ” cũng không có điểm cuối.
Có thể thấy cả hai tấm
ảnh trên gối ôm kia đều do đồng chí Trang tìm trên mạng.
Nhưng thật ra trên mạng
cũng không có nhiều ảnh chụp về Ôn Trầm Tập, phần lớn đều là ảnh chụp trong
video bản tin.
Đặc biệt là chỉ cần sau
khi anh lên tin tức XX, một số cư dân mạng sẽ chụp lại ảnh của anh rồi đăng lên
một số nền tảng xã hội, nói những chủ đề như “Xin mấy tổng giám đốc hãy tuân
theo tiêu chuẩn này”, v.v.
Bởi vậy cả hai tấm ảnh
mà đồng chí Trang tìm được đều là trang phục chính thức kiểu mặc áo vest đeo cà
vạt.
Điều khác biệt duy nhất
là tư thế, một tấm là đứng, hơi hơi nghiêng người không biết đang nhìn cái gì.
Một tấm khác đang ngồi nhìn tài liệu trong tay.
Bởi vì gối ôm dài hai
mét cho nên tấm ảnh đứng kia nhìn vẫn ổn, chiều cao cơ thể với chiều dài chênh
lệch không nhiều lắm, chỉ là kéo thân hình dài thêm một chút.
Nhưng tấm ảnh ngồi kia,
ảnh chụp đã bị kéo dài ra quá mức, cho dù là mặt, nửa người trên, chân,..., đều
bị kéo đến biến dạng.
Nhìn tấm ảnh chính mình
bị biến dạng giống Xà Tinh trong Hồ Lô Oa, Ôn Trầm Tập cảm thấy hít thở không
thông.
Ôn Trầm Tập còn nghĩ
tới lần đầu tiên Trang Ngạn Du tặng quà cho anh, cũng là hai cậu bé tay trong
tay kia.
Trong đầu lập tức hiện
lên một ý nghĩ - đúng là cha con ruột, không khác tí nào.
Ôn Trầm Tập gỡ kính
xuống, giọng nói cứng nhắc: "Tiểu Du.”
Trang Ngạn Du đang
nghiên cứu gối ôm, lúc thì nhìn hình anh em mình phía trước, lúc thì nhìn hình
anh em mình phía sau.
Cả hai đều rất đẹp
trai.
Quen biết mấy tháng,
đây là lần đầu tiên cậu không để ý tới Ôn Trầm Tập.
Ôn Trầm Tập: "...”
Đợi một lúc lâu sau,
Trang Ngạn Du mới chợt nhận ra lúc nãy có người gọi mình, cậu giống như hệ
thống bị lag vậy, sau đó khôi phục bình thường, chậm rãi xoay người: "Ồ,
hình như có người gọi tôi."
Ôn Trầm Tập mỉm cười,
anh cũng không biết mình làm thế nào để khống chế sắc mặt, giả bộ thản nhiên
nói: "Không có gì, cậu cứ tiếp tục đi."
Nhưng không chỉ có
Trang Ngạn Du rất thích, ngay cả Quý Trí Viễn cũng tập trung nghiên cứu:
"Công ty chúng tôi đã từng làm mấy item cho các nghệ sĩ, một trong số đó
là gối ôm nhỏ. Hình như tôi đã nhìn thấy một hai cái nhỏ rồi, mà cũng không quá
để ý, bởi vì tôi không ngờ là có thể làm cái lớn như vậy! Lúc ngủ tôi rất thích
ôm thứ gì đó, chú Trang cho tôi linh cảm rồi! Trở về tôi nhất định phải làm một
cái!”
Ôn Trầm Tập: “…”
Ông Trang cười ha hả:
"Mấy đứa thích là tốt rồi.”
Chú Liễu bận rộn trong
phòng bếp nghe th ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.