Ba người Trang Ngạn Du,
Tần Dịch Nguyên và Chu Tuyền bận rộn ở bến cảng chừng hai mươi ngày mới nâng
cấp được toàn bộ phần mềm, phần cứng của bến cảng. Chủ yếu là để không ảnh
hưởng đến hoạt động của bến cảng, không thể để bến dồn hàng, cho nên tiến độ
làm việc khá chậm, nếu không đã hoàn thành từ một tuần trước rồi.
Sau khi hoàn thành dự
án này, Chu Tuyền cảm thấy có bản lĩnh hơn, thấy mình đã thực sự trở thành một
kỹ sư kiến trúc lợi hại, không muốn quay lại bên dịch vụ kỹ thuật nữa.
Chu Tuyền đội nón bảo
hộ, đứng trên cao nhìn những thùng container bên dưới được hệ thống kiểm soát
sắp xếp và vận chuyển theo trật tự, trong lòng anh ta dâng lên cảm giác tự hào,
ánh mắt thâm trầm cứ như đang nhìn thiên quân vạn mã phía dưới, vô cùng kiêu
ngạo mà nói: “Đây mới là làm việc, đây mới là chuyện mà đàn ông chúng ta nên
làm, đây là giang sơn mà ta gây dựng!”
Trong bộ đàm, Trang
Ngạn Du chỉ nói ba chữ: "Phải đi rồi.”
Chu Tuyền lập tức nịnh
nọt hùa theo: "Đến liền đến liền, bây giờ xuống liền đây."
Chu Tuyền tung ta tung
tăng trèo xuống, đến trước mặt Trang Ngạn Du và Tần Dịch Nguyên mới hỏi:
"Chúng ta phải về công ty à?”
Trang Ngạn Du khó hiểu:
“Anh muốn ở lại?”
"Không, he
he." Chu Tuyền nói: “Đây là lần đầu tiên tôi đi theo bộ phận kỹ thuật làm
công việc như vậy. Mặc dù mất nhiều thời gian, nhưng tôi cảm thấy rằng mình đã
học được rất nhiều." Lại nghĩ đến việc trở về bộ phận dịch vụ kỹ thuật,
mỗi ngày đều ngồi trước máy tính hoặc là đi chạy thử chương trình, không thì
ngồi ghi sổ tay vận hành hay sổ tay lắp ráp gì đó, cứ lặp đi lặp lại ngày qua
ngày, chán muốn chết.
Anh ta là người có tư
duy cầu tiến mà.
Tần Dịch Nguyên buồn
cười: "Còn chưa đến một tháng mà, cũng không phải là thời gian dài, bởi vì
đường dây kỹ thuật đã bố trí xong sẵn rồi, nếu không có cơ sở có sẵn này, chúng
ta đã phải theo dõi công trường ngay từ khi thi công, có khi nửa năm, có khi
một năm, trước kia có đồng nghiệp của chúng tôi còn phải theo hai ba năm.”
Chu Tuyền trợn to mắt:
"Phải ở lại công trường lâu như vậy?”
Tần Dịch Nguyên nói:
"Không đến mức đó, công trường thi công có tính giai đoạn, ví dụ như lúc
bắt đầu thi công chúng ta phải đi định vị, thi công đến giai đoạn tiếp theo,
chúng ta phải kiểm tra phương hướng..."
Lúc nói tới đây, Tần
Dịch Nguyên nhìn về phía Trang Ngạn Du: "Mà này Tiểu Du, cậu là người theo
dự án hợp tác giữa công ty và tập đoàn Hải Cảng thành phố H phải không? Nghe
nói đã bắt đầu thi công rồi.”
Chương trình cốt lõi do
Trang Ngạn Du nắm giữ, công ty không mua đứt mà chia phần trăm với cậu.
Cho nên khi tiến hành
dự án, để không làm lộ chương trình cốt lõi, Trang Ngạn Du vẫn phải tự mình đi
một chuyến.
Quả nhiên Trang Ngạn Du
gật đầu: "Đúng vậy.”
Tuy rằng không muốn đi
công tác cho lắm, nhưng vừa nghĩ tới việc kiếm tiền là vì anh em tốt, Trang
Ngạn Du lập tức cảm thấy không sao hết.
Cậu tình nguyện vì anh
em của mình mà lên núi đao xuống biển lửa, chút chuyện này có là gì?
Chẳng qua đi công tác
thì không thể ngày nào cũng được gặp anh em giống như bây giờ.
Mặc dù bây giờ cậu
không làm việc ở công ty, nhưng mỗi buổi tối đều sẽ trở về chỗ ở của Ôn Trầm
Tập, hơn nữa anh còn thường xuyên tới đón cậu tan tầm.
Tần Dịch Nguyên nói:
"Vậy tôi có thể xin đi cùng cậu đến thành phố H làm dự án này không?"
Trang Ngạn Du nghi hoặc
nhìn về phía anh ta: "Anh muốn đi?”
Tần Dịch Nguyên cười
nói: "Cậu xem lần này chúng ta phối hợp rất tốt, hơn nữa ít nhất tôi cũng
đã xác định được mục tiêu cơ bản của chương trình này rồi. Nếu gọi một người
cậu không quen biết đến, cậu còn phải dạy lại một lần nữa, không cảm thấy phiền
phức sao?"
Trang Ngạn Du ngẫm lại
cũng đúng: "Cũng được, để tôi nói với quản lý Từ.”
Lúc này Tần Dịch Nguyên
mới nở nụ cười.
Chu Tuyền bên cạnh thấy
thế cũng động lòng, anh ta chớp mắt, ngó ngó Trang Ngạn Du, lại ngó ngó Tần
Dịch Nguyên nhưng không tiện mở miệng.
Dù sao anh ta cũng
không phải là nhân viên chính thức của bộ phận kỹ thuật, hiện tại vì đang ở bản
địa, thời gian cũng ngắn nên để cho anh ta đến hỗ trợ còn tạm.
Nhưng muốn hai người họ
dẫn theo anh ta đến thành phố H thì khó nói lắm.
Nào có công trình không
mang theo người của bộ phận nghiên cứu mà lại mang theo nhân viên của dịch vụ
kỹ thuật chứ.
Vì thế Chu Tuyền đành
phải buồn bực ngậm miệng.
Lúc rời bến cảng vẫn
chưa tới năm giờ, Tần Dịch Nguyên nói: "Bận rộn lâu như vậy, chúng ta cùng
đi ăn một bữa nhé?"
Trang Ngạn Du vẫn định
từ chối như trước, cậu còn chưa mở miệng đã nghe Chu Tuyền nói: "Đi đi đi,
ba người chúng ta đã lâu không cùng ăn cơm! Vừa hay cũng đã hoàn thành công
việc rồi.”
Nói xong bèn nhìn về
phía Trang Ngạn Du: "Anh Trang, anh cũng đi cùng chứ?”
Trang Ngạn Du suy nghĩ
vài giây.
Quả thật đã lâu rồi cậu
không duy trì tiến độ trong giới xã giao với đồng nghiệp...
Cho nên cậu đã nói rồi
mà, tinh lực của nhân loại rất hạn chế.
Tiến độ tình bạn phải
duy trì, xã giao với đồng nghiệp cũng phải duy trì.
Tại sao chúng ta không
thể chỉ có một người bạn?
Mỗi lần xuyên qua cậu
chỉ bị trói buộc bởi một ký chủ thôi.
Trang Ngạn Du uể oải:
“Được.”
Tần Dịch Nguyên đã
chuẩn bị phải nghe lời từ chối, đột nhiên lại nghe thấy Trang Ngạn Du đồng ý,
anh ta liền ngẩn người.
“Tiểu Du… cậu đồng ý?”
“Đúng vậy.”
Trái tim Tần Dịch
Nguyên vốn lạnh lẽo lại không nhịn được rục rịch: "Vậy tôi xem ăn cái gì
mới được.”
Anh ta mở app ra, xem
thử gần đây có món ngon gì không.
Chu Tuyền lại gần cùng
nhau xem: "Lẩu Tứ Xuyên, cái này được nè!”
Tần Dịch Nguyên:
"Tiểu Du không ăn cay.”
“Ờ, đúng vậy. Vậy cái
này đi, ếch xào sả ớt.”
“Tiểu Du không ăn ếch
xào sả ớt phải không? Hơn nữa cái này nhiều dầu, Tiểu Du thích ăn thanh đạm.”
“Vậy cá hầm cải chua
thì sao?”
“Tiểu Du không… Tiểu Du
có ăn cá không?”
Tần Dịch Nguyên ngẩng
đầu hỏi.
Trang Ngạn Du đang cúi
đầu nhắn tin cho Ôn Trầm Tập, nghe bọn họ hỏi mình, nghe vậy bèn ngẩng lên, gật
đầu: "Ăn cá, nhưng không ăn chua."
Vì thế chọn tới chọn
lui mới chọn được một quán ăn vặt danh tiếng không tệ, có rất nhiều hải sản và
cá, còn có món hấp.
Tần Dịch Nguyên lái xe
tới, trực tiếp kéo hai người đi về phía mục tiêu.
Ở trên xe, Tần Dịch
Nguyên cố gắng tìm đề tài nói chuyện phiếm, kết quả Chu Tuyền trả lời rất vui
vẻ, Trang Ngạn Du thì vẫn trầm mặc cúi đầu nhìn điện thoại di động.
Tần Dịch Nguyên nhìn
thoáng qua từ kính chiếu hậu, đột nhiên phát hiện môi Trang Ngạn Du hơi mím, lộ
ra một nụ cười không quá rõ ràng.
Tần Dịch Nguyên ngẩn
người, lại vội vàng thu liễm cảm xúc, nghiêm túc lái xe.
Anh ta còn chưa từng
thấy Trang Ngạn Du cười, vốn tưởng rằng cậu đối với ai cũng lễ phép như vậy,
mặc dù không lạnh nhạt nhưng lại không hiểu sao đem đến một loại cảm giác vô
cùng xa cách.
Nhưng nụ cười vừa rồi
rõ ràng có chút khác biệt, có vài phần hương vị thân mật.
Chẳng lẽ là với bạn
gái?
Chu Tuyền cũ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.