Ngày hôm sau, dưới sự
nhắc nhở của đồng hồ sinh học, Trang Ngạn Du tỉnh lại đúng giờ. Cậu ngơ ngác
ngồi ngẩn ngơ một hồi.
Hai phút sau, khi đại
não cuối cùng cũng thành công khởi động lại, Trang Ngạn Du lắc lắc đầu, phát
hiện chỉ có một mình cậu trên giường.
Trang Ngạn Du nhìn bốn
phía, không thấy bóng dáng Ôn Trầm Tập, chỉ là sờ nơi anh em đã ngủ thấy vẫn
còn ấm, hẳn là vừa rời đi không lâu.
Cậu rời giường chuẩn bị
rửa mặt.
Nghĩ đến việc Quý Trí
Viễn chưa chắc đã rời giường sớm nên đêm qua cậu đã cầm hết đồ dùng vệ sinh cá
nhân Ôn Trầm Tập chuẩn bị cho mình sang phòng ngủ chính.
Còn chưa đi tới cửa nhà
vệ sinh, tai Trang Ngạn Du khẽ động, nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy.
Ồ, hóa ra anh em tốt ở trong
đó.
Sao mà mới sáng đã tắm
rồi?
Đối với việc tắm rửa
buổi sáng có tốt hay không thì số liệu cho thấy vẫn còn tồn tại tranh luận.
Có người cho rằng buổi
sáng tắm rửa là tốt, giúp máu lưu thông, khí huyết tuần hoàn, tỉnh táo lại từ
trạng thái lười biếng vừa rời giường, có tâm trạng tốt để bắt đầu ngày mới.
Nhưng lại có người cho
rằng buổi tối tắm rửa là tốt vì trước khi ngủ tắm rửa dễ dàng khiến người ta
thả lỏng tinh thần, giảm bớt mệt nhọc, tắm xong thì nghỉ ngơi một chút để cho
tuần hoàn máu nhanh chóng khôi phục bình thường rồi ngủ là vừa hay.
Trang Ngạn Du trở lại
giường cầm lấy điện thoại di động, bắt đầu thu thập số liệu về vấn đề tắm rửa.
Đến khi não cậu nhớ
được 345 điều về vấn đề buổi sáng tắm rửa tốt hay là buổi tối tắm rửa tốt, lại
viết xong chừng hai ngàn chữ luận chứng để chứng minh rốt cuộc thời gian nào
tốt nhất thì chợt phát hiện Ôn Trầm Tập còn chưa ra.
"27 phút 48
giây."
Từ lúc cậu tỉnh ngủ
phát hiện anh em đang tắm rửa đến bây giờ đã qua 27 phút 48 giây, sắp đến 28
phút.
Làm gì mà tắm lâu như
vậy?
Trang Ngạn Du đi ra
ngoài phòng vệ sinh, hình như không có tiếng nước chảy, vậy chắc là tắm xong
rồi đang mặc quần áo.
Cậu đứng luôn ở cửa
chờ.
Thời gian tích tắc trôi
qua, chớp mắt lại hết 5 phút.
Trang Ngạn Du cau mày,
mặc quần áo cần lâu như vậy sao?
Cậu vểnh tai lên nghe
ngóng, quả thật nghe được có âm thanh mơ hồ, Ôn Trầm Tập đang ở bên trong.
Tiếng hô hấp của anh em
tốt hơi nặng nề.
Chẳng lẽ ngã ư?
Trang Ngạn Du gõ cửa:
"A Tập, anh ngã à?"
Căn phòng đột nhiên yên
lặng.
Nhất thời yên tĩnh đến
mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Lần này thì ngay cả
tiếng thở của đối phương cũng không còn.
Ngay khi cậu thấy lo
lắng, nghĩ có nên phá cửa vào hay không thì trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng
của Ôn Trầm Tập: "Không ngã."
Trang Ngạn Du cảm thấy
âm thanh này hơi sai sai. Bình thường giọng nói của A Tập không thấp và khàn
như vậy.
Chẳng lẽ là vì vừa mới
tỉnh dậy?
Đúng là mỗi ngày khi
vừa tỉnh dậy, giọng của cậu sẽ hơi khàn.
Bởi vì trong khi ngủ,
các mô trong cổ họng thu thập chất lỏng. Việc không sử dụng dây thanh quản vào
ban đêm cũng có thể dẫn đến sự tích tụ chất nhầy.
Hơn nữa nếu như người
ta dùng miệng hít thở, sẽ khiến cho dây thanh quản nhanh chóng khô đi...
"À." Trang
Ngạn Du nói: "Tôi nghe hồi lâu không thấy có tiếng nước chảy, anh phải chú
ý đừng để bị cảm."
Tiếng nói của Ôn Trầm
Tập như hơi buồn bực: "Ừ."
Trang Ngạn Du tiếp tục
chờ.
Việc đầu tiên làm khi
bắt đầu một ngày mới là rửa mặt, sau đó uống một ly nước.
Không làm hai chuyện
này thì cậu sẽ cảm thấy cả người không ổn.
Có lẽ nhận ra tiếng
bước chân ngoài cửa vẫn chưa rời đi, giọng Ôn Trầm Tập lại vang lên: "Tiểu
Du."
Trang Ngạn Du:
"Tôi ở đây."
Ôn Trầm Tập: "Đi
xem giúp tôi trong tủ lạnh có cái gì để nấu cho bữa sáng không."
Trang Ngạn Du:
"À."
Trước khi đi, Trang
Ngạn Du dặn dò một câu: "Mặc quần áo nhanh lên, đừng nghĩ bây giờ là mùa
hè thì sẽ không bị cảm."
Ôn Trầm Tập: "...
Ừ."
Trang Ngạn Du đi vào
bếp.
Cửa phòng ngủ kia vẫn
đóng chặt, quả nhiên Quý Trí Viễn còn đang ngủ.
Buổi sáng có ba người
ăn cơm.
Trang Ngạn Du vừa tính
toán buổi sáng cần bao nhiêu thức ăn vừa mở tủ lạnh.
Trong tủ lạnh còn rất
nhiều đồ ăn, đều là đồ tươi mà tối qua Ôn Trầm Tập cho người đưa tới trước khi
về nhà.
Trang Ngạn Du lấy thức
ăn ra, lại lấy ba quả trứng gà đặt ở một bên dự phòng, định về phòng rửa mặt
trước.
Trước khi đi, cậu theo
bản năng nhìn thoáng qua rau xà lách. Một nắm rau xà lách bừng bừng sức sống
giống như hoa loa kèn, từng cái lá rau vừa tươi vừa đẹp mắt.
Trang Ngạn Du lại cảm
thấy có chút khó chịu, hay cứ rửa rau trước vậy.
Cậu bắt đầu rửa kỹ từng
cái lá rau, xử lý tất cả những chỗ ố vàng và gấp mép rồi đặt vào đĩa. Mỗi lá
rau đều hướng lên trên, lá rau hướng bên phải, thân rau hướng bên trái.
Sau khi rửa rau xong,
nhìn rau xà lách được sắp xếp chỉnh tề, cuối cùng cậu cũng thoải mái.
Lúc này Trang Ngạn Du
mới xoay người trở về phòng.
Vừa về phòng đã nhìn
thấy Ôn Trầm Tập ra khỏi phòng vệ sinh, trên người còn bốc hơi nước, trong
phòng vệ sinh cũng có hơi nước toát ra, hiển nhiên vừa rồi lại tắm.
Trang Ngạn Du có chút
không hiểu anh em tốt của mình.
Chẳng lẽ vừa rồi im như
thế không phải vì anh đang mặc quần áo, mà là đang bôi sữa tắm sao?
Ôn Trầm Tập khoác áo
choàng tắm màu xám tro, mái tóc ẩm ướt. Có giọt nước theo đuôi tóc anh rơi
xuống, nhỏ lên áo choàng tắm.
Đa số áo choàng tắm đều
là chỉ có một cái dây lưng buộc bên hông, của Ôn Trầm Tập cũng vậy.
Tuy anh đã thắt dây
lưng bên hông nhưng vẫn lộ ra một phần lồng ngực, đường cong cơ bắp theo động
tác đi lại của anh như ẩn như hiện.
Ôn Trầm Tập vốn đã cao
lớn, khoác áo choàng tắm này nên thân hình lại càng lộ vẻ thon dài.
Có lẽ là vì tắm rửa nên
anh không đeo kính mắt. Ánh mắt anh là sự sắc bén mà Trang Ngạn Du chưa bao giờ
thấy, khiến anh càng lạnh nhạt hơn so với bình thường.
Thấy Trang Ngạn Du đi
tới, Ôn Trầm Tập nhìn thoáng qua cậu rồi lập tức dời tầm mắt.
Anh ép bản thân bình
tĩnh vài giây, lúc này mới quay lại nhìn vào mắt Trang Ngạn Du nói: "Cậu
dậy từ sớm à?"
Trang Ngạn Du thốt lên:
"Dậy được 42 phút 36 giây."
"Bây giờ là 37,
38, 3..."
Ôn Trầm Tập lập tức
nói: "Được, biết rồi."
Anh sợ mình không hô
ngừng, Tiểu Du mắc chứng OCD kỳ quái này sẽ cứ đếm từng giây từng giây.
Coi như anh đã phát
hiện, đôi khi bé cá này sẽ tính toán chính xác đến từng giây đối với bất cứ
chuyện gì.
Ôn Trầm Tập nói:
"Xin lỗi, để cậu đợi lâu rồi, cậu đi rửa mặt đi."
Không biết có phải là
ảo giác của Trang Ngạn Du hay không, cậu luôn cảm thấy lúc hình như A Tập hơi
ngượng ngùng khi nói lời này.
Trang Ngạn Du không rõ
vì sao anh em lại xấu hổ. Vì để cậu chờ lâu quá sao?
Thấy Trang Ngạn Du đứng
không nhúc nhích, còn đang nhìn mình chằm chằm, Ôn Trầm Tập đang lau tóc dừng
lại: "Làm sao vậy?"
Trang Ngạn Du nhìn chằm
chằm lồng ngực anh, ngữ khí hâm mộ: "A Tập, dáng người anh tốt thật
đấy."
Ôn Trầm Tập:
"......"
Lúc này anh mới chú ý
tới tầm mắt cậu đang nhìn chỗ nào.
Thân thể anh cứng đờ.
Trang Ngạn Du vén vạt
áo T - shirt lên cho anh xem eo, bụng và ngực mình. Dáng người của con trai
bình thường, tuy không lộ xương sườn nhưng cũng chẳng hề dư miếng thịt nào.
Trang Ngạn Du so sánh
bản thân với Ôn Trầm Tập, còn nói: "Sau này tôi và anh cùng tập
luyện."
Ôn Trầm Tập lập tức
tiến lên, thả vạt áo Trang Ngạn Du xuống.
Động tác của anh có hơi
nóng vội khiến cậu nghi hoặc ngẩng đầu: "?"
Ôn Trầm Tập dời tầm
mắt: "Đừng để bị cảm."
Trang Ngạn Du lập tức
ngoan ngoãn thả áo xuống: "Được."
Vừa rồi cậu quan tâm
anh em có bị cảm không, bây giờ anh em cũng quan tâm lại cậu.
Đúng là tình anh em
song phương!
Trang Ngạn Du:
"Vậy tôi đi rửa mặt đây."
Ôn Trầm Tập: "Chờ
một chút."
Ôn Trầm Tập nói:
"... Tôi đi vệ sinh đã."
Trang Ngạn Du:
"À."
Con người có ba chuyện
cấp bách, Trang Ngạn Du có thể hiểu được.
Ôn Trầm T ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.