Ngày hôm sau, dưới sự
nhắc nhở của đồng hồ sinh học, Trang Ngạn Du tỉnh lại đúng giờ. Cậu ngơ ngác
ngồi ngẩn ngơ một hồi.
Hai phút sau, khi đại
não cuối cùng cũng thành công khởi động lại, Trang Ngạn Du lắc lắc đầu, phát
hiện chỉ có một mình cậu trên giường.
Trang Ngạn Du nhìn bốn
phía, không thấy bóng dáng Ôn Trầm Tập, chỉ là sờ nơi anh em đã ngủ thấy vẫn
còn ấm, hẳn là vừa rời đi không lâu.
Cậu rời giường chuẩn bị
rửa mặt.
Nghĩ đến việc Quý Trí
Viễn chưa chắc đã rời giường sớm nên đêm qua cậu đã cầm hết đồ dùng vệ sinh cá
nhân Ôn Trầm Tập chuẩn bị cho mình sang phòng ngủ chính.
Còn chưa đi tới cửa nhà
vệ sinh, tai Trang Ngạn Du khẽ động, nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy.
Ồ, hóa ra anh em tốt ở trong
đó.
Sao mà mới sáng đã tắm
rồi?
Đối với việc tắm rửa
buổi sáng có tốt hay không thì số liệu cho thấy vẫn còn tồn tại tranh luận.
Có người cho rằng buổi
sáng tắm rửa là tốt, giúp máu lưu thông, khí huyết tuần hoàn, tỉnh táo lại từ
trạng thái lười biếng vừa rời giường, có tâm trạng tốt để bắt đầu ngày mới.
Nhưng lại có người cho
rằng buổi tối tắm rửa là tốt vì trước khi ngủ tắm rửa dễ dàng khiến người ta
thả lỏng tinh thần, giảm bớt mệt nhọc, tắm xong thì nghỉ ngơi một chút để cho
tuần hoàn máu nhanh chóng khôi phục bình thường rồi ngủ là vừa hay.
Trang Ngạn Du trở lại
giường cầm lấy điện thoại di động, bắt đầu thu thập số liệu về vấn đề tắm rửa.
Đến khi não cậu nhớ
được 345 điều về vấn đề buổi sáng tắm rửa tốt hay là buổi tối tắm rửa tốt, lại
viết xong chừng hai ngàn chữ luận chứng để chứng minh rốt cuộc thời gian nào
tốt nhất thì chợt phát hiện Ôn Trầm Tập còn chưa ra.
"27 phút 48
giây."
Từ lúc cậu tỉnh ngủ
phát hiện anh em đang tắm rửa đến bây giờ đã qua 27 phút 48 giây, sắp đến 28
phút.
Làm gì mà tắm lâu như
vậy?
Trang Ngạn Du đi ra
ngoài phòng vệ sinh, hình như không có tiếng nước chảy, vậy chắc là tắm xong
rồi đang mặc quần áo.
Cậu đứng luôn ở cửa
chờ.
Thời gian tích tắc trôi
qua, chớp mắt lại hết 5 phút.
Trang Ngạn Du cau mày,
mặc quần áo cần lâu như vậy sao?
Cậu vểnh tai lên nghe
ngóng, quả thật nghe được có âm thanh mơ hồ, Ôn Trầm Tập đang ở bên trong.
Tiếng hô hấp của anh em
tốt hơi nặng nề.
Chẳng lẽ ngã ư?
Trang Ngạn Du gõ cửa:
"A Tập, anh ngã à?"
Căn phòng đột nhiên yên
lặng.
Nhất thời yên tĩnh đến
mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Lần này thì ngay cả
tiếng thở của đối phương cũng không còn.
Ngay khi cậu thấy lo
lắng, nghĩ có nên phá cửa vào hay không thì trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng
của Ôn Trầm Tập: "Không ngã."
Trang Ngạn Du cảm thấy
âm thanh này hơi sai sai. Bình thường giọng nói của A Tập không thấp và khàn
như vậy.
Chẳng lẽ là vì vừa mới
tỉnh dậy?
Đúng là mỗi ngày khi
vừa tỉnh dậy, giọng của cậu sẽ hơi khàn.
Bởi vì trong khi ngủ,
các mô trong cổ họng thu thập chất lỏng. Việc không sử dụng dây thanh quản vào
ban đêm cũng có thể dẫn đến sự tích tụ chất nhầy.
Hơn nữa nếu như người
ta dùng miệng hít thở, sẽ khiến cho dây thanh quản nhanh chóng khô đi...
"À." Trang
Ngạn Du nói: "Tôi nghe hồi lâu không thấy có tiếng nước chảy, anh phải chú
ý đừng để bị cảm."
Tiếng nói của Ôn Trầm
Tập như hơi buồn bực: "Ừ."
Trang Ngạn Du tiếp tục
chờ.
Việc đầu tiên làm khi
bắt đầu một ngày mới là rửa mặt, sau đó uống một ly nước.
Không làm hai chuyện
này thì cậu sẽ cảm thấy cả người không ổn.
Có lẽ nhận ra tiếng
bước chân ngoài cửa vẫn chưa rời đi, giọng Ôn Trầm Tập lại vang lên: "Tiểu
Du."
Trang Ngạn Du:
"Tôi ở đây."
Ôn Trầm Tập: "Đi
xem giúp tôi trong tủ lạ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.