Phòng ở tầng mười bảy, trong thang máy chỉ có Hạo Thiên và Ngao Quảng, suốt đường đi Ngao Quảng không nói gì, y dựa vào Hạo Thiên, hơi hơi run rẩy, cách xa nhau nhiều năm như vậy, y chưa bao giờ có thể một mình đối mặt với Trình Ngâm, kể cả những năm ở bên Hạo Thiên, y đã nhiều lần bị ép quan hệ tình dục, không một ai biết y đã sợ hãi đến mức nào. Hô hấp chung ở một không gian kín là gông cùm đối với y, may là bây giờ y có thể tiếp thu, ở bên hắn, cũng không đến nỗi khó chịu.
Hạo Thiên vừa mở cửa, Ngao Quảng liền lao vào phòng tắm, dùng nước súc miệng nhiều lần, trong miệng như có thứ gì đó ghê tởm, Hạo Thiên lại gần, vuốt tóc y, trầm giọng nói: “Anh xin lỗi.”
Ngao Quảng ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, nhìn gương mặt trắng bệch của bản thân trong gương, khóe mắt đỏ bừng, môi sưng tấy, bộ quần áo trên người nhăn nheo, như là bị chà đạp vậy. Y dựa vào Hạo Thiên, thở hổn hển, đưa tay che mắt: “Em…em vẫn còn hơi sợ.”
Hạo Thiên hơi cúi người ôm lấy y: “Không sao mà, có anh ở đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT