Mặt đất như mọc lên những dây leo gai góc dày đặc quấn quanh chân Ngao Quảng, y bước một bước cũng đau, Hạo Thiên ôm lấy y từ phía sau, cúi xuống chôn mặt vào vai y hít thở, giọng nói càng ngày càng nhỏ: "Đừng đi, ở lại với anh.”
Ngao Quảng muốn đi cũng không đi được, ngay cả sức để nhấc chân lên cũng không có, nhìn Hạo Thiên khó chịu như vậy sao y có thể không khó chịu, nhưng nghĩ đến những chuyện khốn nạn mà người này đã làm là y lại không nhịn được muốn đánh người này một trận, y đương nhiên sẽ không lấy trứng chọi đá, nhưng y không biết nếu mình muốn đối phó Hạo Thiên thì chỉ là chuyện trong mấy câu nói.
“Anh ta đã hôn em.”
Ngao Quảng mở to đôi mắt đỏ hoe ngẩng đầu nhìn Hạo Thiên, nửa như nghẹn ngào nói, thanh âm kia nhẹ như lời thì thào. Hạo Thiên chưa bao giờ hối hận đến thế, hắn có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc ấy, xuyên qua máy nghe trộm giấu trong cúc áo sơ mi, thanh âm của Trình Ngâm và Ngao Quảng hiện lên rõ ràng rành mạch bên tai hắn làm mỗi lần hồi tưởng lại hắn đều thống hận đến nghiến răng.
"Hắn ta hôn em, khuấy động đầu lưỡi em, đè em lên tường, giống như lúc anh đã làm với em vậy, cọ xát vật của hắn ta bên dưới em, Hạo Thiên, anh thực sự không quan tâm sao? Chỉ vì cái gọi là an tâm của anh, anh thật sự không quan tâm nếu em bị hắn ta chạm vào à?”
Thân thể Hạo Thiên căng thẳng cố sức đến phát run, Ngao Quảng thậm chí còn nghe thấy tiếng nghiến răng của hắn. Cơn tức giận của Hạo Thiên lên đến đỉnh điểm làm người khác không thở nổi, nhưng Ngao Quảng không hề sợ hãi, y biết rõ nó không nhằm vào mình nên y đỏ mắt tiếp tục nói.
"Hắn cầm súng chĩa vào em, anh không sợ hắn giết em hay sao? Hay anh cảm thấy em có thể gánh vác, không chết được nên bị thương cũng không có gì đáng kể?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play