Ngao Thuấn không kịp trả lời Trình Ngâm, vội vàng tắt Wechat, ngay sau đó gọi xe cứu thương. Hai người thuê phòng ở nơi có vị trí có hàng hiên hẹp, nhân viên y tế tới lại không thể mang cáng vào nổi. Cuối cùng lăn lộn hơn một giờ, Ngao Quảng không rảnh lo chuyện xung quanh, bác sĩ muốn làm gì thì làm. May mà thai nhi khỏe mạnh, hoàn toàn có thể thuận sản. Đây cũng là lần thứ ba Ngao Quảng sinh, nên sẽ nhanh hơn rất nhiều. Đau thì đau, nhưng yên lòng. Ngược lại, Ngao Thuấn đứng bên ngoài chờ gấp đến độ dậm chân, vừa run vừa gọi điện cho Trình Ngâm.
Trình Ngâm không thể tin được, một cậu trai nhỏ hơn anh mấy tháng tuổi thế mà đã phải sinh đứa con thứ ba. Dù gấp muốn chết nhưng hiện tại anh chưa thể quay về ngay lập tức được. Huống chi anh còn đang phải học, chưa tìm được cái cớ nào để về nước.
Ngao Quảng nằm trong phòng sinh đã đau đến nỗi không ngừng nôn khan, xen lẫn tiếng hút khí còn mang theo tiếng khóc nức nở, cắn chặt lấy tấm chăn không chịu nhả. Ngao Thuấn lòng nóng như lửa đốt lại không thể nề hà, ngược lại Trình Ngâm còn bình tĩnh: “Em có dọn đồ mang đến chưa? Tiểu Quảng có khả năng tầm bốn tiếng nữa sẽ sinh xong, em có mang theo quần áo để tắm rửa chưa?”
Ngao Thuấn có mang theo túi đồ Ngao Quảng đã chuẩn bị sẵn, vội vàng mở túi đồ ra xem. Ngao Quảng đã chuẩn bị rất đầy đủ chu toàn, khăn ướt, tã lót đều đã chuẩn bị, quần áo tắm rửa gấp gọn trong một ngăn nhỏ, còn có bình sữa và sữa bột. 
Ngao Thuấn hoang mang lo sợ, chỉ có thể nắm chặt điện thoại hỏi Trình Ngâm xem nên làm như thế nào. Trình Ngâm cũng chưa từng trải qua chuyện này, một bên mở máy tính ra một bên tra tư liệu phân tích, bảo Ngao Thuấn mua ít đồ dùng rửa mặt, còn mua thêm chén canh gà.
Chờ Ngao Thuấn trở về, Ngao Quảng bên kia vẫn chưa có động tĩnh. Thậm chí cô không hề nghe thấy tiếng Ngao Quảng. Bác sĩ tới hỏi rất nhiều lần xem Alpha của Ngao Quảng có ở đây không. Có tin tức tố của Alpha trợ giúp có thể khiến quá trình sinh nhanh hơn và giảm bớt thống khổ. Nhưng mà bây giờ kẻ Ngao Quảng không muốn gặp nhất, lại chính là Alpha của y.
May mà các hạng chỉ tiêu đều bình thường, không có gì ngoài ý muốn, chỉ là rất đau thôi. Đau, vô luận là bao nhiêu lần đều sẽ không thay đổi. Mỗi lần Ngao Quảng sinh đều vừa thuận lợi vừa gian khổ, không có bất ngờ xảy ra. Lần này cũng vậy.
Chỉ là nỗi lòng y có chuyện bất bình, cho nên đứa nhỏ cũng theo cảm xúc của ba nó, rất nhiều lần sắp ra rồi lại lùi về. Ngao Quảng đau muốn chết, cắn răng không ngừng run, chỉ sợ bản thân gục ngã không muốn sinh đứa nhỏ ra nữa. Bác sĩ và hộ sĩ vây quanh đã sớm quen với sự giãy giụa này, vừa máy móc lại lãnh đạm buột miệng thốt ra câu an ủi và mệnh lệnh. Thứ duy nhất y có thể dựa vào bây giờ, chỉ có bản thân mình mà thôi.
Em bé trong bụng cũng đang nỗ lực điều chỉnh tư thế, phối hợp với Ngao Quảng từng chút dùng sức thu bả vai chờ nó sinh ra. Ngao Thuấn ở ngoài phòng sinh đứng ngồi không yên, cuộc gọi cho Trình Ngâm chưa từng gián đoạn. Mỗi một giây trôi qua lâu như cả thế kỷ. Cô không biết, hóa ra sinh con lại là một chuyện tra tấn người như thế.  Đây là loại lo âu cùng sợ hãi khi sinh mà người chưa từng trải qua vô pháp bắt chước. Người thân ở bên trong chịu giày vò đau đớn, còn cô ở ngoài dù gấp cỡ nào cũng không giúp được. Cành gấp lại càng sầu, chỉ có thể khóc để biểu đạt lo âu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play