Tính ra đã gần 5 năm không trở lại, không khí và đất đai thoáng mùi ẩm ướt. Thời tiết tháng bảy, ở thủ đô lên đến tận 35-36 độ, còn ở đây chỉ trên dưới 20 độ thôi, thỉnh thoảng trời đổ vài cơn mưa nhỏ. Ngao Thuấn thể xác và tinh thần rất thoải mái. Ngao Quảng bước đi khó khăn, hơi ẩm lạnh lẽo tràn vào mỗi khớp xương, đi được hai bước đã đau đến nỗi muốn khụy xuống. Y không thể không lấy áo mưa bọc kín người. Tiểu Bính còn quá nhỏ, y đành trực tiếp lấy tấm khăn mềm bao bọc cục cưng lại ôm trước ngực. 
May mà bé bé con này mỗi ngày ngủ ít nhất hai mươi tiếng đồng hồ, bốn tiếng còn lại không phải ăn thì chính là khóc, tay chân mềm oặt lăn lộn cũng không xảy ra chuyện gì. Rất nhanh Ngao Quảng và Ngao Thuấn đã khảo sát xong phòng ở, trừ bỏ hơi nhỏ thì không có khuyết điểm gì, nước ấm cũng không bị tắc, Ngao Quảng tạm thời không cần lo lắng về vấn đề nước nôi, vì thế hai người tả chém hữu chém cuối cùng trả giá thuê xuống một ngàn một tháng, trực tiếp ký hợp đồng một năm luôn. Ngao Thuấn lại hỗ trợ mua chút đồ làm bếp, ở cùng Ngao Quảng một tuần, mãi cho đến khi bố mẹ ở nhà thúc giục, không có biện pháp nào, cực kì không tình nguyện mà về nhà.
Ngao Quảng thanh thản ổn định ở cữ trong nhà, tiền trong tay không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để y nghỉ một tháng. Cứ ba ngày y mới ra cửa một lần. Hai con phố đều có chợ nông sản, nơi nơi đều có rau dưa tươi mới, có nấm còn có thịt, một con gà béo mập mới chỉ hơn 80 đồng, tiện nghi đến nỗi trong một chốc y không phản ứng kịp, khi nhìn trời mới nhớ ra y đã về nhà,  lòng trung thành đột nhiên sinh ra này, làm y nổi hết cả da gà.
Phảng phất 5 năm trước hết thảy đều là ác mộng, y còn đang học cấp hai, thành tích tốt, ban ngày ở trường học vùi đầu khổ học, tan học liền về nhà giúp ba mẹ kinh doanh quán ăn nhỏ, mấy chú dì hay tới sẽ thiện ý chọc y cười, ngẫu nhiên sẽ lừa y uống một ngụm rượu trắng, làm y cay đến nỗi mặt đỏ đến tận tối; ngẫu nhiên cũng sẽ mang cho y chút đậu hồi hương hay đồ ăn vặt linh tinh, để y chuẩn bị miễn phí xe đưa đón. Khi đó chân em gái cũng chưa bị thương, còn chạy nháo loạn trong ruộng bí đỏ chơi đuổi vịt, hai năm sau con bé lớn lên còn cao hơn y nửa cái đầu……
“Mười ba đồng hai xu, có mua túi cà tím kia không?”
Ngao Quảng hồi thần, nhìn người nông dân trồng rau không kiên nhẫn trước mắt, vội vàng gật gật đầu lấy tiền lẻ đưa cho gã, rũ đầu để tóc che khuất đôi mắt đang ửng đỏ của mình.
Vừa cúi đầu, y liền thấy Tiểu Bính đang ngủ say. Bé con ngủ hơi nóng, khuôn mặt phấn hồng, mềm mại dán vào trước ngực y, đáng yêu cực kỳ.
Ngao Quảng hôn hôn trán bé, xách túi đồ ăn đi về.
Tuy rằng đây không phải là cuộc sống sinh hoạt y muốn, nhưng cũng không xem như thu hoạch thất bại. 5 năm gian nay y đã nếm đủ thứ thói đời nóng lạnh của nhân thế, còn có thể từ hố lửa kia giãy giụa ra, hơn nữa còn có được báu vật trân quý nhất thế gian này —— một sinh mệnh mới chào đời thuộc về y.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play