Bụng Ngao Quảng đã lớn nên chỉ có thể nằm nghiêng, bởi vì khi nằm ngửa sẽ hơi ẩn ẩn đau. Y với tay lấy điện thoại đặt báo thức, chậm chạp nhắm mắt lại, không có cách nào đi vào giấc ngủ.
Y còn nhớ rõ thời điểm sinh Tiểu Giáp. Đó là lần đầu tiên sinh con, cũng là lần đau đớn nhất. Ngày đầu tiên là những cơn đau đứt quãng, một ngày ngủ chưa tới ba tiếng đồng hồ. Đến ngày hôm sau, khi bắt đầu sinh, bụng đau quằn quại không chịu nổi, hệt như muốn chém đứt y, đau đến nỗi kêu không ra tiếng, cũng không còn sức lực để kêu. Lúc ấy chỉ có quản gia ở lại chăm sóc y, lão phu nhân ở nhà ngủ, Hạo Thiên còn đang ở trên máy bay. Hồi ấy Ngao Quảng còn chưa đủ mười tám tuổi, nhân viên y tế ngồi bên mép giường dịu dàng thật đó, nhưng đều là người xa lạ. Y vừa sợ hãi vừa thống khổ, cảm thấy mình sắp chết rồi, tuy rằng rất thuận lợi, nhưng sau khi sinh xong y vẫn ôm chăn khóc ngất. Loại cảm giác sợ hãi thống khổ đến nỗi hít thở không thông này, trước nay y chưa từng phải trải qua. Thế nên khi sinh Tiểu Ất, dù chưa đau nhưng y đã bắt đầu khóc lóc rồi.
Lại nói hồi ấy y còn quá nhỏ, chưa có tình cảm cha con với Tiểu Giáp lắm. Nói là có con, không bằng nói là có được một con thú bông. Hạo Thiên lại mặc kệ, cho nên Tiểu Giáp như chỉ được sinh ra chơi chơi vậy. Thật may mắn, thằng bé cứ sống gập ghềnh như vậy cho đến khi tới tuổi đến trường mẫu giáo.
Ngao Quảng lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, dứt khoát mở di động lên xem ảnh chụp của Tiểu Giáp, Tiểu Ất. Thật sự y rất nhớ hai đứa nhỏ, đặc biệt là Tiểu Ất, còn nhỏ như vậy đã phải rời khỏi y, không biết bây giờ gặp lại nó còn nhớ người ba này không nhỉ?
Nhưng Hạo Thiên đã cho phép y đến thăm con rồi, sau này chắc chắn có thể gặp lại.
Y nghĩ vậy, chậm rãi nhắm mắt…
Hạo Thiên đột nhiên nhớ tới hắn còn có một người vợ trước, chuyển cho y 3000 vạn, cuối tuần lại gọi điện thoại mời Ngao Quảng đi nhà hàng ăn cơm. Ngao Quảng còn tưởng rằng có thể gặp được Tiểu Giáp, Tiểu Ất, nên tính toán thật lâu. Y lên mạng tra mới biết được nhà hàng kia ít nhất cũng phải 3800, suy tính hồi lâu, vẫn nên mang theo thẻ tín dụng Hạo Thiên đưa cho. Y mặc một chiếc áo lông trắng mỏng, bụng đã nhô lên rất rõ ràng, ngồi tàu điện ngầm cũng có rất nhiều người nhường chỗ cho. Vừa bước xuống lầu đã thấy một chiếc Audi đậu sẵn, y cảm thấy hơi quen mắt, nhìn thêm một cái rồi đi qua, kết quả còn chưa đi ngang qua, cửa xe đã mở ra.
Hạo Thiên hạ cửa kính xe xuống, nhíu mày nhìn bụng y: “Đi lên.”
Ngao Quảng sửng sốt, vội vàng vào xe.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play