Ta Là Thư Sinh Nghèo

Chương 39


11 tháng

trướctiếp

Không khí yên lặng bị lưỡi dao sắc bén của ám vệ từ Tiêu Dạng phá vỡ trong chớp mắt, rồi không khí bỗng nhiên trở nên xơ xác tiêu điều.

Bộ Thanh Vân ném pháo sương mù ra ngoài, sương mù giăng khắp nơi. Trong phút chốc, khoảng không của vùng ngoại ô trống trải bị bao phủ với một màn sương trắng dày đặt.

Hai mắt con người bị sương mù che đi, Bộ Thanh Vân ôm mặt ho khan, lại bước đi rồi đột ngột sóng vai đứng bên cạnh Tiêu Dạng, ám tiễn bắn thủng yết hầu của tinh duệ Mạnh gia.

Đánh nhau loạn xạ một phen.

Quân của Mạnh gia dần dần rơi vào thế phải tan tác.

Nhân số của ám vệ bên Bộ Dữ Tiêu lại có phần áp đảo lại.

Từ giây phút mà Mạnh Lương tranh chấp với Bộ Thanh Vân, hắn ta đã bị kế điệu hổ ly sơn của ám vệ níu chân lại.

Tiếng xương cốt gãy gọn rồi mùi máu tanh ngọt như nổ tung trong không khí.

Trong bụng Bộ Thanh Vân thấy buồn nôn, nhưng dù hắn ở trong sự bảo vệ nghiêm mật của ám vệ, thì người hắn vẫn dính đầy máu.

Vết máu loang lổ trên trường bào đơn bạc, trên mặt nhiễm vết máu.

Tất cả đều trần ai lạc định.

"A."

Sau khi gạt ám tiễn xuống mặt đất, Bộ Thanh Vân cảm thấy trên mặt mình có chất lỏng chảy xuống.

Lúc hắn nắm tay trái lại thành nắm đấm, đưa lên lau đi, nhìn thoáng qua mới thấy trên mu bàn tay mình đầy máu.

Bộ Thanh Vân than khẽ một tiếng, nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của Tiêu Dạng.

Ánh mắt đột nhiên mở to lên, bóng dáng cao ngất của Tiêu Dương xộc vào hai mắt hắn.

Chỉ còn một mình tên thủ lĩnh trong đám quân binh.

Mà Tiêu Dạng, đã bắt giữ thủ lĩnh.

Hắn nhìn về phía xa, thấy Sở Từ Hạc đang trói chặt tên thủ lĩnh lại với thủ pháp mạnh bạo và thuần thục, còn cởi tất nhét vào miệng của tên thủ lĩnh ám vệ, không chần chừ chút nào, thì Bộ Thanh Vân mới hoạt động phần vai mình, hòn đá đè nặng trong lòng đã rơi xuống.

---

Làm thế nào để ép buộc, dụ khị một người, đây chính là sở trường Sở Từ Hạc thạo nhất.

Việc tên đầu lĩnh của đội tinh duệ bị bắt đã thành công thêm một nét bút vào sự sụp đổ của Mạnh gia.

Nhưng dù cho có lấy được bao nhiêu chứng cứ, Mạnh lão gia sẽ có đối sách như thế nào, thì lúc này Bộ Thanh Vân cũng đang gặp phải một việc khó khăn.

Tính cách bất cần đời chưa bao giờ có thể thay đổi, ở huyện Đồng, Bộ Thanh Vân không làm được loại nhiệm vụ cường độ cao mà Tiêu Dạng giao cho là theo sát Mạnh gia tám trên mười hai canh giờ, thu thập thêm chứng cứ.

Ngày đầu tiên, Bộ Thanh Vân có phần hoang mang đã đi dạo thanh lâu ở huyện Đồng hết một vòng.

Hắn nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của phần lớn chúng nữ tử.

Xuất phát từ vốn lễ nghĩa, Bộ Thanh Vân dịu dàng đến vén màn thanh lâu, uyển chuyển báo cho họ biết mọi việc: "Ta phải về kinh, sau này người của Mạnh gia sẽ không đến quấy rầy các nàng nữa."

Vị hoa khôi thanh lâu kia hỏi: "Khi nào người mới quay lại?"

Bộ Thanh Vân đưa ra thời gian cụ thể, còn trêu chọc bảo: "Sao vậy, ngày đó còn muốn phải cầm nhành liễu tiễn đưa sao?"

"Ngươi nghĩ nhiều quá rồi."

"Ngươi nghĩ nhiều quá rồi..." Bộ Thanh Vân lặp lại một lần nữa, nhìn nữ tử được ám vệ đưa đến: "Vậy nên, Nguyệt Nguyệt cô nương, nàng muốn làm gì?"

Trán Nga Mi, mày lại như thu thủy.

Hay cho một mỹ nhân tuyệt sắc!

Nguyệt Nguyệt hờn dỗi liếc hắn một cái, quen việc ngồi xuống trước mặt Bộ Thanh Vân, ngẩng cằm lên hỏi: "Còn có thể làm gì nữa? Bổn cô nương thấy ngươi thì vui vẻ lắm, tự hạ mình trở thành một nha hoàn của ngươi, ngươi thấy như thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp