Ta Là Thư Sinh Nghèo

Chương 34


10 tháng

trướctiếp

Chuyện mời Yến Vương điện hạ ăn bánh bột lọc xào đã bị gác lại như vậy.

Bộ Thanh Vân nghiêm mặt nói: "Ta đi trước đây, sau này sẽ có ngày gặp lại."

Đầu.

Mặc dù Bộ Thanh Vân không mời Yến Vương, nhưng Yến Vương chủ động triệu Bộ Thanh Vân đến vương phủ.

Trong lòng Bộ Thanh Vân thầm nghiến răng nghiến lợi, luôn cảm thấy gần đây tần số Yến Vương điện hạ đi ra ngoài tăng lên rất nhiều.

Lại xuất hiện ở viện Vân Đào của Yến Vương phủ.

Ngồi ở trước bàn đá nhỏ, Bộ Thanh Vân treo nụ cười trên mặt: "Vương gia, có chuyện gì không?"

Tiêu Dạng uống trà, lông mày hơi nhướn, đi thẳng vào vấn đề: "Chuyện thụ quan, ngươi có cân nhắc đến việc nhậm chức ở kinh thành không?"

Một lần nữa lại có cảm giác được yêu mà sợ, sống lưng Bộ Thanh Vân thẳng tắp, nâng tách trà lên chậm rãi thưởng thức.

Cùng lúc đó khóe mắt khẽ nâng lên đánh giá dáng vẻ của Tiêu Dạng, khuôn mặt anh tuấn vẻ trịnh trọng, thần thái uy nghiêm, trông không giống nói đùa cho lắm.

Hắn cũng không phải là người hay nói đùa.

Bộ Thanh Vân hồi hộp trong lòng, đột ngột hít sâu một hơi, thành thật thú nhận: "Không có."

"Vậy sao." Tiêu Dạng vẫn là dáng vẻ mặt không gợn sóng.

"Vương gia, dẫn tới rồi." Sở Từ Hạc dẫn một vị nữ nhân đi tới trước mặt hai người.

Bộ Thanh Vân nghe thế thì quay đầu lại nhìn, hơi kinh ngạc: "Nàng ta?"

Khóe mắt bị xăm một chữ “nô”, Hồng Hồng?

Chuyện trước kia hắn còn tưởng rằng Hồng Hồng bị giết là điều không phải bàn cãi gì.

Chỉ thấy Hồng Hồng bất ngờ quỳ xuống, đầu đập trên nền đá xanh, vang lên những âm thanh cộp cộp nhức tai.

"Nàng ta?" Bộ Thanh Vân nhìn về Tiêu Dạng phía đối diện, nhướn mày vẻ nghi ngờ.

Tiêu Dạng chủ động giải thích cho Bộ Thanh Vân: "Con gái độc nhất của Huyện lệnh Huyện Đồng."

Người đó hình như là bị giam vào ngục vì tội tham ô.

Hơn nữa Huyện Đồng... là cố hương của Mạnh Triết.

Bộ Thanh Vân có một suy đoán mơ hồ, xem ra là chuyện này có huyền cơ khác, biểu cảm hơi thu liễm lại.

Tiêu Dạng quyết định: "Ngươi làm Huyện lệnh Huyện Đồng."

"Ừ." Bộ Thanh Vân còn cười, trong khoảnh khắc ấy nụ cười của hắn như vỡ vụn: "Ai?"

Chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!

Coi như chuyện kia có huyền cơ khác, nếu như Yến Vương để mình tới điều tra, tra rồi thì không phải có thời gian nhàn rỗi không đếm xuể sao?

"Tiểu sinh nhất định không phụ sự kỳ vọng của Vương gia." Bộ Thanh Vân lập tức phản ứng kịp, nhất thời mặt mày hớn hở.

"Còn nữa." Tiêu Dạng hơi ngừng lại: "Bổn vương sẽ ngụy trang thành thị vệ hộ tống ngươi đi trước."

Cũng may sự vụ trên triều đình không nhiều, Mạnh Triết danh vọng như mặt trời ban trưa trong triều mới là việc cấp bách trước mắt.

Nụ cười của Bộ Thanh Vân rạn nứt.

Tại sao? Loại cảm giác âm hồn bất tán này lại tới nữa rồi?

Hắn thu nụ cười lại, hơi trịnh trọng nói: "Vương gia ngài không cần bôn ba như vậy, giao cho tiểu sinh là được rồi."

"Đừng quản nhiều thế." Tiêu Dạng chuyên-chế-độc-tài, uống một hớp trà nói: "Ngươi, chỉ cần trật tự thôi."

". . ."

Được rồi.

Hắn là quan lớn, hắn lợi hại nhất.

. . .

Ba ngày sau, thánh chỉ từ hoàng cung đến tay Bộ Thanh Vân.

Giữa những lời giễu cợt hay sự khích lệ từ Trạng nguyên đồng giới, Bộ Thanh Vân mang thị vệ mới mua rời khỏi Biện Kinh phồn thịnh.

Huyện Đồng là nơi trời cao hoàng đế xa, Bộ Thanh Vân dùng tiền viết thoại bản mua đến hai chiếc xe ngựa, hai phu xe, lại mua thêm rất nhiều lương khô.

Bộ Thanh Vân vén rèm xe lên thấy Tiêu Dạng đang ngồi trên xe ngựa, hắn hơi ngừng.

Cảm giác chột dạ này lại bao trùm lấy hắn, đột nhiên có loại cảm giác quẫn bách đan xen.

Dùng lời nói b

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp