Duy trì thiện cảm hay tăng thiện cảm?
Đây là vấn đề Tiêu Dạng nên cân nhắc.
Bộ Thanh Vân vẫn mặc sức rong chơi, đầu đội trời chân đạp
đất, viết ra thoại bản với suy nghĩ “Lại không biến thành thật”. Nam nhân
bảy thước đôi khi thấy buồn phiền vì Tịnh Nhất đại sư đã khẳng định bản thân sẽ
bị bẻ cong.
Nếu hắn biết Tiêu Dạng đã nhìn thấy hết cơ thể của mình
thì phản ứng đầu tiên có lẽ là nghĩ đến duyên số trước rồi cảm tạ sau.
Tiêu Dạng tập trung suy nghĩ, lông mi dài và mềm rủ
xuống, đôi mắt màu hổ phách ánh lên đốm lửa nhỏ của bếp lò.
Hắn muốn dùng kiếm rồi.
Hạ nhân của Yến Vương phủ trước giờ chưa từng hỏi nhiều
lời. Nếu Vương gia đã dẫn người này vào trong xe ngựa và không dặn dò “Đưa hắn
về” thì chính là đưa về Vương phủ.
Trải qua cuộc thi đình, dạo phố và Lộc Minh Yến thì trời cũng
đã khuya, vầng trăng chiếu sáng nơi chân trời.
Phố Tây Đại sáng sủa và yên tĩnh hơn ba con phố còn lại.
Thỉnh thoảng ngựa hí lên một tiếng cũng trong trẻo lạ
thường.
“Vương gia, đã đến rồi.” Người chăn ngựa khom lưng đặt ghế xuống.
Tiêu Dạng đang ngồi xếp bằng trên xe ngựa mau chóng đứng
dậy liếc nhìn Bộ Thanh Vân.
Nghĩ đến nơi ở của Bộ Thanh Vân.
Nhà trọ Phúc Lai.
Tiêu Dạng lại nhớ đến vấn đề lúc nãy của mình.
Duy trì thiện cảm hay tăng thiện cảm?
Có lẽ vẫn còn mới mẻ, khoảnh khắc Tiêu Dạng bình tĩnh
lại, hắn đặt tay trái của mình dưới xương bả vai của Bộ Thanh Vân và đặt các
ngón tay dưới nách trái của Bộ Thanh Vân, tay phải đặt ở phía sau đầu gối của
Bộ Thanh Vân rồi ôm một lần nữa.
Trước giờ Tiêu Dạng luôn tỏ ra mạnh mẽ, hắn biết vấn đề
này khó mà giải quyết trong thời gian ngắn.
Đêm khuya sương mù dày đặc, không cần tìm người thăm
dò Bộ Thanh Vân đang ở đâu, chỉ cần tìm cho hắn một phòng ở Vân Đào viện là
được rồi.
Sẽ luôn có một kiến trúc nổi bật trong số các kiến trúc
san sát nhau.
Ở đây nổi bật nhất chính là Đào Vân viện với cách bố trí
đơn giản nhất, nhưng tất cả đều rất tinh xảo.
Gạch đỏ ngói xanh, đấu củng mái cong.
Bước vào Thùy hoa môn, có hòn non bộ với những tảng đá kỳ lạ chất chồng lên
nhau, bước trên con đường lót bằng đá cuội, nước suối chảy róc rách phát ra âm
thanh rất êm tai trên hòn non bộ.
Người ở trong lòng có hơi thở dài thật dài, mùi rượu nồng
nặc.
Tiêu Dạng chau mày kinh tởm, có thiện cảm là một chuyện, nhưng mùi rượu thực sự
khiến cho người khác thấy chán ghét.
“Vương gia.” Có tiểu nô bộc tiến về trước cúi đầu nói: “Tiểu nhân đã chuẩn bị
một căn phòng cho Bộ công tử.”
“Dẫn đường.”
“Dạ.” Tiểu nô bộc vẫn kính cẩn, nhưng trong ánh mắt lóe lên sự ngạc nhiên.
Ai cũng biết là công tử đang say rượu chính là Trạng nguyên lang được nhiều
người chú ý vào hôm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT