Tư Mộc nhấp môi không hé răng.
La Mẫn Tâm đối với phản ứng lạnh
lùng của đối phương có chút kinh ngạc, có thể là từ nhỏ đã gặp phải người a dua
nịnh nọt muốn bám lấy cô ấy mỗi ngày, lúc này tương phản lớn hơn một chút làm
cho cô ấy có cảm giác rất kì lạ.
Sau khi cười cười, cô ấy phun ra một
cái tên: “ Chu Lễ Đạt”
Tư Mộc rũ mắt, sau đó nói: “Chào
chị.”
“Rốt cuộc cũng nhớ ra sao? Cậu cũng
chơi cổ phiếu sao?”
“Tùy tiện xem qua thôi.”
“Thật sao? Khó được thấy cậu có hứng
thú đối với thứ này. Nếu tôi nhớ không lầm, cậu chắc là sinh viên đại học không
bao lâu!”
Tư Mộc đáp lại, nhưng cũng không có
ý muốn tán gẫu, nói: “Tôi đi trước, mọi người từ từ chơi.”
La Mẫn Tâm nhướng mày, gật đầu nhẹ:
“Được, lần sau có rảnh lại cùng chơi.”
Đám người đi xa, La Mẫn Tâm chuyển hướng
nhìn Thiệu Phong cách đó không xa, đối phương nhận thấy tầm mắt của cô ấy liền
vội vàng đi tới.
“Hôm nay La tổng đến đây thật là
vinh hạnh cho chúng tôi.”
“Tìm giám đốc của các anh có chút
việc, thuận tiện tham quan một chút.” Cô ấy vuốt vuốt tóc mái, tỏ vẻ như vô
tình nói: “Cậu thanh niên vừa rồi là khách hàng bên các anh sao?”
“Đúng vậy, năng lực của Tư Mộc thật
không tồi, một chút cũng không thua người có kinh nghiệm.”
“Vậy sao?” La Mẫn Tâm nhìn chằm chằm
về phương hướng cổng lớn, dường như đang suy tư gì đó.
Trên đường trở lại công ty, La Mẫn
Tâm vẫn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ xe, cô ấy đột nhiên nói: "A Đinh,
trong mấy ngày tới tìm hiểu một chút về Tư Mộc cho tôi."
Lý Đinh ngồi ở phụ lái quay đầu nhìn
cô ấy: “La tổng tính toán chiêu mộ cậu ta sao?”
“Cậu cảm thấy thế nào?”
“Còn quá trẻ, không có bằng cấp,
năng lực có tốt đến đâu cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi.”
La Mẫn Tâm suy nghĩ nói: “Đúng là
như vậy, nhưng cũng không thể để mất cậu ta được, tôi nguyện ý bồi dưỡng cậu
ta, dù sao người mà mình đầu tư bên cạnh cũng yên tâm hơn, mặt khác cậu cũng
chọn người thích hợp một chút, bên này cũng đừng xem nhẹ.”
Lý Đinh dừng một chút rồi gật đầu: “
Đã rõ ”
Sau mấy ngày quan hệ Tư Mộc cùng Tô
Nhan vẫn không hòa hoãn được, một ngày cũng chỉ nói được với nhau mấy câu, Tư
Mộc cố ý dịu thái độ xuống làm hòa với cô nhưng Tô Nhan đều lạnh mặt không chịu
cho cậu bậc thang đi xuống.
Có rất nhiều chuyện không thể không
suy nghĩ kỹ lại, đặc biệt là những hành động không ngừng gây chú ý, Tô Nhan gần
đây không ngừng phân tích những hành động gần đây của Tư Mộc mấy năm nay, sau
đó càng nghĩ càng kinh hãi, có thể viện cớ
tình cảm chị em tốt để che đậy mọi chuyện để thay đổi bản chất, cô rất
sợ hãi, vì vậy thái độ với Tư Mộc càng trở nên lãnh đạm.
Vào một buổi chiều, cô cùng Trần
Quần ngồi trong một cửa hàng kem sau khi mua sắm, tình cảm giữa cô ấy và Giải
Thần Châu rất tốt, cuộc sống của họ gần đây đặc biệt dễ chịu, so sánh đối lập
như vậy làm Tô Nhan càng cảm thấy bản thân thật là bi ai.
“Đúng rồi, lần đó ăn tết sao cậu lại
đột nhiên nói chuyện về Tư Mộc với mình?” Tô Nhan dùng nĩa chọc chọc dâu tây
trong chén, không chút để ý nói.
Trần Quần nghi ngờ nhìn cô, hình như
đã quên mất chuyện này, một lúc sau mới nói: “À, cái đó, lúc chúng ta ở trên xe
mình thấy cậu ấy cư xử với cậu rất thân mật nên mới tùy tiện nói.”
Tô Nhan ngừng nói rồi cúi đầu với vẻ
mặt u sầu, Trần Quần nhìn cô một lúc, múc một thìa kem cho vào miệng và hỏi:
“N� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.