Phần cứng trang trí cho sân vườn ở ngoại ô đã hoàn thành đúng tiến độ.
Ứng Như Ký chọn thời gian rảnh rỗi đưa Diệp Thanh Đường đi chụp ảnh
nghiệm thu.
Vừa nhìn thoáng qua, có thể nhìn thấy bố cục ở đây như một bản tái hiện
từ bản thảo của Ứng Như Ký, chỉ thiếu hoa và cây—— Kế hoạch là đợi đến đầu xuân
mới cấy giống hoặc gieo trồng, chỉ sợ trong tiết trời mùa đông lạnh giá cây non
sẽ không sống được.
Chậu đá để đốt lửa và chậu rửa ngoài trời phía bên ngoài nhà bếp đã được
xây dựng, rễ cây được sử dụng làm ghế đẩu. Nó được đào lấy từ khu rừng gần đó,
gửi đến nhà máy để sấy khô, sau đó được xử lý chống nấm mốc, vị trí đặt do
chính Ứng Như Ký điều chỉnh sao cho trông thật tự nhiên nhất.
Nền nhà đã được nâng cao, lý do là vì thứ nhất là do miền núi ẩm thấp,
sợ trời mưa sẽ khiến mặt đất bị ẩm, thứ hai là do thiết kế giống với thư viện
phụ của hiệu sách Nhất Giới, ngoài ra còn có một dãy bậc thang cũng được sử dụng
như băng ghế dự bị.
Bước vào phòng, các bức tường được sơn màu trắng, một số bức tường được
trang trí bằng các tấm gỗ. Sự kết hợp giữa các khúc gỗ và màu sơn trắng làm cho
nội thất sáng sủa ngay cả trong mùa đông giá lạnh.
Nội thất mềm chưa được đưa vào trong này, cho nên căn phòng tuy rất
sáng sủa nhưng hơi trống trải. Ánh sáng vàng nhạt được lọc qua cửa sổ thủy tinh
như nước biển vàng ấm áp.
Hầu hết đồ nội thất được sử dụng ở đây đều được Ứng Như Ký đặt làm
riêng. Một số phải đợi hết giờ làm việc, nhưng ngay cả khi tất cả nội thất mềm
đã được hoàn thành thì cũng phải mất một khoảng thời gian mới có thể chuyển
vào.
Nhưng Diệp Thanh Đường không đợi được nữa, sau khi đi loanh quanh trong
ngoài phòng, cô đột nhiên nói: "Em muốn nhóm lửa."
"Bây giờ luôn sao?"
"Vâng, ngay bây giờ luôn!"
Hai người không hút thuốc lá, thậm chí còn chẳng có bật lửa trong xe.
Diệp Thanh Đường bắt đầu phân chia công việc: "Anh giúp em nhặt mấy
cành khô gần đây nhé, em đi mua bật lửa cho." Nơi này mặc dù ở vùng ngoại
ô nhưng cũng không quá vắng vẻ, lúc bọn họ đến đây đã nhìn thấy một siêu thị nhỏ
nằm ngay dưới chân núi, chỉ tốn năm phút đi đến đó.
Ứng Như Ký rất hợp tác với yêu cầu của cô, như thể đó là tâm trạng của
người từng trải vậy.
Anh cởi áo khoác, đặt lên chiếc ghế dài làm từ gốc cây, tiếp đó anh nhặt
một số cành và lá khô trong khu rừng gần đó.
Một lát sau, Diệp Thanh Đường lái xe trở lại, không chỉ mua một cái bật
lửa, cô còn mua một cái nồi nhôm nhỏ, một chai nước rửa chén, hai cái bát, một
đôi đũa, hai túi mì gói, và một ít xúc xích.
“…Em định đi dã ngoại à?” Ứng Như Kỳ buồn cười hỏi.
Diệp Thanh Đường gật đầu: "Tiếc là không biết gần đây có ai bán
rau không, nhưng em thấy có gia đình trồng rau, muốn hỏi họ xem có bán cho em
không. Nhưng bọn họ có một con chó to không bị xích, nhìn nó đáng sợ lắm."
Cô đưa bật lửa cho Ứng Như Ký: "Anh đốt lửa đi, em đi rửa nồi và
bát."
Để thuận lợi cho việc thi công, nước và điện ở đây được kết nối ngay từ
lúc xây dựng. Diệp Thanh Đường đem đống đồ ném vào trong bồn rửa góc sân, rửa
thật sạch sẽ rồi đổ một nồi nước sạch mang tới chỗ Ứng Như Ký.
Lửa đã được nhóm lên, để tạo điều kiện thuận lợi cho việc đặt nồi, Ứng
Như Ký xếp vài viên gạch ngói thành hình vòng tròn. Sau đó anh nhét hai thanh gỗ
thông đào được từ đống đổ nát dựng lên trên đống cỏ khô đang cháy để làm khung.
Gỗ khô xốp nhanh chóng bắt lửa và tỏa ra mùi thơm.
Ứng Như Ký đem nửa nồi nước đặt trên gạch: "Cái nắp đâu rồi?"
"...Hả?" Diệp Thanh Đường cười nói: "Em quên mua cái nắp
rồi."
"Thôi được rồi, cứ để từ từ sôi vậy."
Ứng Như Ký thấy tay c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.