Xe dừng trước cửa nhà hàng, Ứng Như Ký đợi một hồi lâu, vừa định gửi
tin nhắn cho Diệp Thanh Đường thì thấy cô đi ra cùng mấy người, đứng trước cửa
nói chuyện với nhau một phen, cô cười cười tiễn người lên xe, liền ngẩng đầu
lên nhìn xung quanh.
Ứng Như Ký nháy nháy đèn hai cái.
Cô bước nhanh tới, vừa mở cửa xe ra, trong nháy mắt nụ cười trên mặt liền
biến mất, mệt mỏi thở dài.
Ứng Như Ký mở nắp chai nước ra đưa cho cô: "Sao thế? Không bàn bạc
được sao?"
Hội chợ sách mới vẫn sẽ được tổ chức tại Bảo tàng Nghệ thuật Nam Thành,
vì đã tuyển thêm hai người phụ trách và một số nhân viên chính thức nên Diệp
Thanh Đường và Ngũ Thanh Thư không còn phải tự mình lao lực nữa.
Mặt khác, áp lực tài chính cũng sẽ lớn hơn nhiều, rất khó để duy trì
chi phí hoạt động hàng ngày chỉ bằng phí gian hàng và vé tham dự hội sách được.
Diệp Thanh Đường rất thận trọng trong việc lựa chọn nhà tài trợ, lo lắng rằng họ
sẽ có quá quyền nói quá lớn hoặc quá thương mại dẫn đến nhiều thứ nằm ngoài tầm
kiểm soát.
Diệp Thanh Đường uống một hớp nước, than thở mà nói: "Những thứ
khác đều rất tốt, giá cả cũng rất là hào phóng, đủ để em lo liệu thêm ba cái hội
sách nữa, nhưng bọn họ lại đưa ra một yêu cầu là muốn đặt tên thành Hội chợ sách
nghệ thuật cúp xx lần thứ 6." Ứng Như Ký cười nói: "Nghe có hơi dở dở
ương ương."
"Bọn họ còn khuyên em nữa, mà anh thấy đấy, cờ vây cũng c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.