Dã Đường

Chương 34


11 tháng

trướctiếp

Ứng Như Ký mở cánh tủ quần áo ra theo thói quen, nhìn thấy trong tủ treo đầy các loại quần áo nữ, anh mới nhận ra rằng hai cánh tủ này đã được anh để trống từ lâu để dành riêng cho Diệp Thanh Đường sử dụng.

Anh đóng cánh tủ lại, chợt nhớ ra điều gì đó liền gọi với vào phía phòng ăn: “Thanh Đường.” “Dạ?” Diệp Thanh Đường kéo dài thanh âm trả lời anh: “Có chuyện gì vậy ạ?”

“Em đang trang điểm đấy à?”

“Vâng.”

“Không có gì. Em cứ trang điểm trước đi.”

Ứng Như Ký lấy chiếc áo sơ mi từ cánh tủ bên cạnh ra để thay. Khi đang cài cúc ở cổ tay áo thì Diệp Thanh Đường bước vào với một thỏi son môi và hỏi: “Sao vậy anh? Có chuyện gì muốn nói với em à?”

Chuyển nhà là một việc lớn, chí ít đối với Diệp Thanh Đường chính là như vậy. Căn phòng chung cư rộng 80 m2 chứa đầy tranh với ảnh, chỉ nghĩ đến việc đóng gói đống đồ đạc này lại thôi cũng khiến cô muốn chùn bước.

Mà ý của Ứng Như Ký là vừa hay cô có thể nhân cơ hội này thông báo trước với gia đình về việc cô lại chuyển nhà. Cô đồng ý với anh sẽ nói với họ là cô dọn qua đó ở trước, như vậy là không có vấn đề gì nữa phải không?

Thế là, để tiện cho việc ở lại tại nhà anh, Diệp Thanh Đường thỉnh thoảng sẽ lại mang theo một số đồ vệ sinh cá nhân, sản phẩm chăm sóc da và quần áo vẫn hay mặc qua đó… …

Chính vào lúc nãy khi mà Ứng Như Ký nhận ra ngoại trừ sách, quần áo thu đông và đồ gia dụng trong nhà không thể mang đi được thì đồ gì có thể chuyển đi về cơ bản đều đã được chuyển đến nhà anh.

Ứng Như Ký nhìm chăm chú vào Diệp Thanh Đường đang đi tới phía trước chiếc gương soi toàn thân, bậm bậm chút son được tô trên môi, anh hỏi: “Tuần sau là đến sinh nhật em rồi. Em có dự định gì không?”

“Em không. Anh muốn tổ chức sinh nhật cho em à?” Cô giơ ngón tay út lên quệt nhẹ nhàng lên viền môi khiến đôi môi trở nên mềm mại, hài hòa.

“Anh muốn ăn một bữa cơm cùng với bố mẹ em.”

Diệp Thanh Đường quay đầu nhìn anh.

“Có người nào đó đến ở nhờ qua đêm thoắt cái đã ở được gần tháng rồi, bảo em thông báo với gia đình một tiếng cũng không biết em đã nói hay chưa. Tóm lại, bất kể là em đã nói hay chưa nói thì việc lén giấu giếm phụ huynh bên nhà gái để sống chung không phù hợp với nguyên tắc hành xử của anh. Chút phép tắc này anh phải bù đắp cho chu toàn.” Động tác của Ứng Như Ký hơi ngưng lại: "… … Chỉ là ăn bữa cơm chào hỏi một tiếng chứ không có ý gì khác. Đương nhiên nếu em cảm thấy có áp lực thì anh vẫn tôn trọng suy nghĩ của em.”

Diệp Thanh Đường di chuyển qua chỗ anh, cong nửa thân trên tiến gần đến trước mặt anh cười nói: “Nếu như em chỉ muốn cứ mãi yêu đương vụng trộm như vậy, thầy Ứng anh định làm thế nào? Lại đá em một lần nữa phải không?”

“Anh sẽ cân nhắc về việc đó.” Ứng Như Ký làm ra vẻ nghiêm túc.

Diệp Thanh Đường tươi cười nói: “Vậy anh đến nhà em ăn cơm được chứ? Mẹ em đã biết chuyện của chúng ta rồi, em có nói với bà ấy, còn bố em thì chưa rõ. Em không có cách nào đoán được ông ấy sẽ cư xử ra sao. Ông ấy cũng được xem như là người cởi mở nhưng hồi em học cấp ba, có mấy bạn nam xông đến nhà em chơi cũng bị bố em dọa cho xanh mặt. Vậy nên em chỉ phụ trách dẫn anh về nhà thôi đấy, bất kể phát sinh tình huống gì anh tự mình đi mà ứng phó nhé.”

“Chỉ lo việc giết người chứ không lo chôn cất đấy à?”

“Chính xác.”

Diệp Thanh Đường thấy Ứng Như Ký đã mặc xong áo sơ mi, bỗng chốc lại muốn trêu chọc anh. Cô khều ngón tay nắm lấy cổ áo anh, nhón mũi chân lên tặng anh một dấu hôn đầy đặn lên cổ. Trước khi anh kịp gi�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp