Lời tựa:
Những ánh đèn rực rỡ, thành phố xô bồ, ta không biết đâu là nơi ta đến, cũng không biết đâu là đường về. Trên thực tế, có những chuyện mà ta không nỡ, không thể buông bỏ, không thể quên, nhưng thời gian không phải là vĩnh viễn. Chúng ta sẽ từ từ quên đi một số chuyện cùng một số người, nhưng những thứ mà ta dùng thời gian để lãng quên thì cũng không thể chống đỡ được sau một lần hội ngộ. Sau một thời gian dài xa cách mà ta gặp lại, quá khứ sẽ lần lượt tràn vào tâm trí, khiến cho tâm trạng bạn trở nên nhạy cảm và rõ ràng.
—— Tô Nhan Chi
Vừa tan làm,
điện thoại của Tô Nhan Chi đúng lúc đổ chuông, Lục Tinh Dữu ở đầu bên kia cười
như một tên ngốc buôn chuyện: "Chi Chi, hai người yêu đương trong công ty
cũng quá trắng trợn rồi."
Tô Nhan Chi
nhìn Cận Du Bạch, mím môi nói: "Không có, tôi đang làm việc."
Lục Tinh Dữu
cười nói: "Được, vậy hai người tiếp tục làm việc đi, tôi không quấy rầy
các cậu người nữa."
Lục Tinh Dữu
tắt điện thoại. Cận Du Bạch đứng dậy, nắm tay cô và nói: "Bạn gái à, chúng
ta cũng tan làm đi ."
Tô Nhan Chi mỉm
cười sau đó nắm tay Cận Du Bạch.
Dưới lầu, Cận
Du Bạch nhìn qua Tô Nhan Chi hỏi:" Em có muốn đi uống trà sữa không?”
"Ừ."
Tô Nhan Chi gật đầu, "Em thấy cũng được."
Cận Du Bạch dẫn
Tô Nhan Chi vào quán cà phê, ông chủ Khưu và nhân viên đều đang online 5g.**
** Lúc nào cũng
online, có người đến là có mặt.
“Chào ông chủ,
bà chủ.” Bọn họ đồng thanh hô.
Tô Nhan Chi
giật mình và nghi ngờ hỏi Cận Du Bạch: "Quán này cũng thuộc về tài sản gia
đình anh à?"
Cận Du Bạch gật
đầu.
Tô Nhan Chi
không hiểu sao lại có c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.