Thủ Đoạn Làm Phiền Để Cập Nhật Của Hàng Xóm Điên Khùng

CHƯƠNG 59: CÓ ANH LÀ CÓ CẢ THẾ GIỚI


10 tháng

trướctiếp

Lời tựa:

Những ánh đèn rực rỡ, thành phố xô bồ, ta không biết đâu là nơi ta đến, cũng không biết đâu là đường về. Trên thực tế, có những chuyện mà ta không nỡ, không thể buông bỏ, không thể quên, nhưng thời gian không phải là vĩnh viễn. Chúng ta sẽ từ từ quên đi một số chuyện cùng một số người, nhưng những thứ mà ta dùng thời gian để lãng quên thì cũng không thể chống đỡ được sau một lần hội ngộ. Sau một thời gian dài xa cách mà ta gặp lại, quá khứ sẽ lần lượt tràn vào tâm trí, khiến cho tâm trạng bạn trở nên nhạy cảm và rõ ràng.

—— Tô Nhan Chi

Vừa tan làm, điện thoại của Tô Nhan Chi đúng lúc đổ chuông, Lục Tinh Dữu ở đầu bên kia cười như một tên ngốc buôn chuyện: "Chi Chi, hai người yêu đương trong công ty cũng quá trắng trợn rồi."

Tô Nhan Chi nhìn Cận Du Bạch, mím môi nói: "Không có, tôi đang làm việc."

Lục Tinh Dữu cười nói: "Được, vậy hai người tiếp tục làm việc đi, tôi không quấy rầy các cậu người nữa."

Lục Tinh Dữu tắt điện thoại. Cận Du Bạch đứng dậy, nắm tay cô và nói: "Bạn gái à, chúng ta cũng tan làm đi ."

Tô Nhan Chi mỉm cười sau đó nắm tay Cận Du Bạch.

Dưới lầu, Cận Du Bạch nhìn qua Tô Nhan Chi hỏi:" Em có muốn đi uống trà sữa không?”

"Ừ." Tô Nhan Chi gật đầu, "Em thấy cũng được."

Cận Du Bạch dẫn Tô Nhan Chi vào quán cà phê, ông chủ Khưu và nhân viên đều đang online 5g.**

** Lúc nào cũng online, có người đến là có mặt.

“Chào ông chủ, bà chủ.” Bọn họ đồng thanh hô.

Tô Nhan Chi giật mình và nghi ngờ hỏi Cận Du Bạch: "Quán này cũng thuộc về tài sản gia đình anh à?"

Cận Du Bạch gật đầu.

Tô Nhan Chi không hiểu sao lại có cảm giác mình mới là kẻ hề thật sự. Sau một khoảng thời gian dài như vậy cô vẫn chẳng biết cái gì.

Tô Nhan Chi bất đắc dĩ lắc đầu. Từ khi ở cùng với Cận Du Bạch, cô cảm thấy chỉ số IQ của mình giảm đi rất nhiều.

“Em muốn uống gì?” Cận Du Bạch dịu dàng nhìn cô, cắt đứt suy nghĩ của Tô Nhan Chi.

Tô Nhan Chi suy nghĩ một chút, cuối cùng nói: "Cái gì cũng được."

“Được.” Cận Du Bạch xoa xoa đầu Tô Nhan Chi: “Vậy em đi tìm chỗ ngồi đi, anh đi làm."

"Anh?"

"Em không tin anh? Anh đã từng làm việc ở đây đấy."

 Tô Nhan Chi mím môi, hình như cũng hợp lý.

Tô Nhan Chi nhìn qua vị trí mà mình thích nhất thấy ghế còn trống, vì vậy cô đi thẳng tới đó.

“Tiểu Cận, cậu muốn uống gì, để tôi đi pha.” Ông chủ Khưu nhanh chóng chạy tới.

“Không phải làm thế, các anh cứ bận việc của mình đi, tôi tự làm được.” Cận Du Bạch xắn tay áo nói.

"Việc này không ổn lắm." Ông chủ Khưu vẫn còn có chút do dự, đường đường là Cận Tổng, để cho hắn tự mình làm thì không thích hợp.

Cận Du Bạch nhìn thấy sự lo lắng của anh ấy và nói: "Tôi muốn tự tay làm cho bạn gái của mình."

“Ồ.” Ông chủ Khưu thở phào nhẹ nhõm và nói: “Vậy không cản trở giám đốc Tiểu Cận nữa.”

Ông chủ Khưu rời đi, Tô Nhan Chi chống tay lên bàn và nhìn Cận Du Bạch, dáng vẻ anh ấy nghiêm túc làm trà sữa rất đẹp trai.

Cận Du Bạch làm xong trà sữa, đi tới.

"Đây, trà sữa vị khoai môn."

Cận Du Bạch đưa trà sữa trong tay cho Tô Nhan Chi.

"Đây là trà sữa mà em đã vào lần đầu tiên chúng ta gặp nhau." Cận Du Bạch nhẹ nhàng nói.

Tô Nhan Chi nhớ lại cảnh tượng lúc đó, không nhịn được cười mà nói: "Tình huống lúc đó thực sự rất xấu hổ, em không thể chịu được khi nghĩ về nó."

"Thật ngại quá, anh thấy không sao." Cận Du Bạch cười nói: "Thì ra người gọi đồ ăn mang về cho em là Lục Tinh Dữu."

“Ừ.” Tô Nhan Chi gật đầu.

"Anh uống cái gì vậy?” Tô Nhan Chi nhìn trà sữa của Cận Du Bạch hỏi.

Cận Du Bạch nhíu mày: "Em có muốn thử không?"

Tô Nhan Chi nhìn xung quanh, sau đó gật đầu và nói: "Được."

Cận Du Bạch đưa cốc trà sữa cho Tô Nhan Chi. Cô khẽ nhấp một ngụm, nhíu mày: "Đây không phải trà sữa."

"Dương Chi Cam Lộ."

Chi.**

**Vì trong tiếng trung zhi trong shuzhi còn có nghĩa là cành cây

Là Tô Nhan Chi hay cành cây?

Người đàn ông này thực sự rất kỳ lạ. Đồ ăn thức uống hay kể cả quần áo đều không thể tách rời khỏi từ này, ngay cả tìm bạn gái cũng cần phải có từ này.

Tô Nhan Chi bĩu môi, nhớ tới lần trước đi mua đồ uống, Cận Du Bạch cũng nói muốn một cốc nước đào.**

Và lần cuối cùng anh ấy mua trái cây, anh ấy đã mua vải thiều.**

** Nước đào: tao zhi

**Vải thiều : li zhi

Tô Nhan Chi nghĩ về điều đó, nhưn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp