Lời tựa:
Em tựa như ánh trắng vừa dịu dàng lại lạnh lùng. Mỗi khi thấy bất cứ điều gì tôi sẽ luôn nghĩ về em, mong muốn cùng em trải qua. So với tuổi trẻ đầy hoài bão, tôi lại hy vọng chúng ta bình yên, so với tình yêu thề non hẹn biển, tôi lại mong muốn chúng ta có một tình yêu lâu dài. Tôi cảm thấy rằng chúng ta vẫn còn một tương lai dài, tôi không muốn em chỉ là một lữ khách bước ngang qua đời tôi. Dấu vết em để lại trong trái tim tôi rất mơ hồ nhưng lại đau đớn vô cùng. Tôi không thể nhìn thấy tương lai của chúng ta cũng chẳng thấy quá khứ. Ở nhân gian vội và này, em và tôi bình an tận hưởng là được rồi, nguyện giang sơn bình yên, nguyện người vĩnh viễn bình an.
– Cận Du Bạch
Cận Du Bạch
khoát tay nói: “Đi đi, mấy ngày này công ty nhờ cả vào cậu.”
“Ừm, biết rồi,
em đã quen rồi.” Ôn Tinh Đàm bất đắc dĩ
nói.
Cận Du Bạch
cười cười, Ôn Tinh Đàm mở cửa đi ra ngoài.
Quay phim đối
với Lâm Thư Thiển mà nói thật sự vô cùng thú vị, Ôn Tinh Đàm có thể tưởng tượng
ra bộ dạng hào hứng của cô.
Ôn Tinh Đàm lái
xe đến đoàn làm phim.
Hôm nay Hạ Chi
Chi đến đoàn làm phim, cô cảm thấy có chút hồi hộp, cô cúi gầm mặt xuống không
dám nhìn Ôn Tinh Đàm.
Ôn Tinh Đàm vỗ
vô tay nói: “Mọi người ra đây chút, tôi có việc muốn nói.”
Lâm Thư Thiển
ngồi ở khu vực nghỉ ngơi, nhìn thoáng qua Ôn Tinh Đàm, cô nghĩ thầm: ‘Gần đây
không cần diễn thế thân, chắc hẳn là mình không cần đi đâu nhỉ?’
Ôn Tinh Đàm
nhìn Lâm Thư Thiển, liếc liếc ý bảo cô đi qua.
Lâm Thư Thiển
đứng dậy đi qua đứng cạnh Ôn Tinh Đàm.
“Cô ngồi đó làm
gì?” Ôn Tinh Đàm nhìn Lâm Thư Thiển nhàn nhạt hỏi.
Lâm Thư Thiển
buông tay nói: “Gần đây tôi không cần quay phim, chỉ cần ngồi đó học hỏi là
được rồi. Công ty của anh không cấm học đấy chứ?”
Lâm Thư Thiển
mím môi nhìn nhìn Ôn Tinh Đàm.
Ôn TInh Đàm nở
nụ cười nói: “Công ty chúng tôi đâu có nghiêm khắc đến thế! Học tập là điều mà
chúng tôi khuyến khích.”
“Vậy là tốt
rồi.” Lâm Thư Thiển thở phào nhẹ nhõm nói một cách chậm rãi.
“Tất cả mọi
người đã xong chưa vậy?” Ôn Tinh Đàm nhìn về phía họ.
“Tới đây! Xong
rồi!” Mọi người nhìn nhau rồi nói.
Ôn Tinh Đàm
liếc nhìn qua kịch bản trong tay rồi nói: “Bộ phim này mới quay gần đây, mọi
người cũng chưa tốn nhiều thời gian. Bây giờ có một biến cố nho nhỏ, chắc mọi
người không ý kiến chứ?”
Ôn Tinh Đàm
không có nói gì về sự cố vừa rồi ngược lại anh muốn xem phản ứng của mọi người.
“Giám đốc Ôn,
biến cố nhỏ này là gì vậy ạ?” Một cậu thiếu niên hỏi.
Ôn Tinh Đàm
nghiêm túc đọc kịch bản nói: “Hiện tại có ba cảnh cần quay lại...”
Mọi người bắt
đầu rầm rì bàn tán sôi nổi, Ôn Tinh Đàm lên tiếng cắt đứt: “M� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.