Lời tựa:
Tôi vẫn luôn
nhớ về em, lúc nhắc đến em khuôn mặt luôn nở nụ cười. Tôi cũng là một người
nhiệt tình chỉ được ba phút1, chỉ duy đối với em, tôi thật sự muốn
mãi mãi ghi nhớ, viết em vào câu chuyện của tôi. Tôi muốn câu chuyện của chúng
mình sẽ có một kết quả thật tốt, nhưng sau này tôi mới nhận ra chúng ta đều là
những hối tiếc, kết quả càng tuyệt vời tôi càng cảm thấy hối tiếc. Vậy thì
chúng ta chỉ có thể như này thôi, để em cứ như vậy khắc sâu vào câu chuyện của
tôi, không có kết quả, vẫn tiếp tục dang dở chưa trọn vẹn.
(Nhiệt tình chỉ
được 3 phút1: Theo nghiên cứu thì thời gian tập trung và có động lực
của con người ngắn nhất là ba phút.)
--Tinh Tinh
Cận Du Bạch
cười nói: “Cô Hạ thật sự có thể đổi sang một công ty khác, tôi cũng không nói
gì.”
“Đừng, Cận Du
Bạch, tôi không phải là có ý đó.” Hạ Chi Chi bắt đầu có chút hoảng loạn, kết
quả này thật sự khiến cô ta không ngờ đến.
“Tôi và cô đâu
có thân thiết đến vậy nhỉ? Xin hãy gọi tôi là giám đốc Tiểu Cận.” Cận Du Bạch
không hề nể mặt nói.
Hạ Chi Chi ngại
ngùng cười nói: “Cận Du Bạch, anh nói như vậy thật sự rất xa cách, trước kia
chúng ta đâu có như thế này đâu?”
“Ồ, trước kia
chúng ta như thế nào cơ?” Cận Du Bạch nhếch mép hỏi.
Hạ Chi Chi muốn
đưa tay nắm lấy tay áo của Cận Du Bạch, Cận Du Bạch lại hất tay ra, nói: “Nói
thì cứ nói, đừng có đụng tay đụng chân.”
Hạ Chi Chi lập
tức lùi về phía sau một bước, giữ một khoảng cách khá xa với Cận Du Bạch nói:
“Được, đều nghe anh cả.”
Cận Du Bạch
nhìn Hạ Chi Chi không nói thêm gì nữa.
Hạ Chi Chi
nhếch miệng nói: “Giám đốc Tiểu Cận, tôi đ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.