Thư ký Tiểu Lưu báo cáo xong công việc, liền giúp Tần Sùng Vũ mời một hộ lý nam tới, là một người rất nhanh nhẹn.

Tần Sùng Vũ nằm trên giường bệnh nói: “Để Tiểu Lưu đến chỗ em đi, nói với Tiểu Di là anh đi công tác, tránh cho con bé và dì Lưu lo lắng”

Nhan Chiêu Nhược thấy lúc này trạng thái của anh đã ổn định, lại có hộ lý ở đây, buổi tối cô ở lại đây quả thật vô dụng, liền gật đầu đáp ứng.

Trên đường đi, thư ký Tiểu Lưu rất khách sáo với cô, dường như cho rằng cô và Tần Sùng Vũ có quan hệ mập mờ nào đó, nhưng cậu ta không dám hỏi kỹ, cô cũng coi như không thấy gì.

Trở lại nhà Tần Sùng Vũ, Tiểu Di đang ngồi trên bàn vẽ tranh, Nhan Chiêu Nhược cùng chơi cùng bé một lúc, mới vào phòng bếp nhỏ giọng nói chuyện Tần Sùng Vũ bị thương, dì Lưu là bảo mẫu trong nhà này, không cần phải giấu diếm bà ấy.

Sau đó lúc ăn cơm tối, Nhan Chiêu Nhược phát hiện Tiểu Di rầu rĩ không vui, ánh mắt cũng có chút đỏ hồng. Cô vừa mới đi vào cũng không phát hiện, liền dùng ánh mắt hỏi dì Lưu làm sao vậy.

Chẳng lẽ vừa rồi hai người nói chuyện trong phòng bếp, đã bị Tiểu Di nghe thấy, nên mới lo lắng cho Tần Sùng Vũ sao?

Dì Lưu sờ sờ đầu Tiểu Di, tức giận nói: “Mấy thằng nhóc thối trong trường mẫu giáo không biết con ai, biết Tiểu Di không có mẹ, ở phía sau không ngừng cười nhạo Tiểu Di là trẻ mồ côi, thật sự quá nghịch ngợm, giáo viên cũng không quản được, buổi chi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play