Thập Niên 70: Kiều Thê Khó Làm

Chương 53


11 tháng

trướctiếp

Xe dừng trước cửa nhà họ Lục. Vừa xuống xe đã thấy hai vợ chồng Lục Phàm Thông vì nghe thấy động tĩnh nên ra nghênh đón.

Trong nhà không có người giúp việc cho nên bữa tối này do hai vợ chồng già tự tay làm. Lúc đi ra trên người họ vẫn còn đeo tạp dề.

Tần Sùng Vũ vừa giới thiệu, Nhan Chiêu Nhược đã được họ cười nhiệt tình chào đón.

Tuy rằng Lục Phàm Thông là trưởng phòng nghiên cứu và phát triển kinh tế thế mà trong nhà trang trí rất mộc mạc nhưng lại rất sạch sẽ gọn gàng. Trên bàn đã bày mấy mâm cơm nóng hổi, có cá có thịt. Có thể thấy hai ông bà rất để tâm đến việc cô đến đây.

Trước khi ngồi xuống, Nhan Chiêu Nhược đi vào nhà vệ sinh một lần. Lục Phàm Thông quay đầu lại, ánh mắt nhìn thoáng qua cằm bên phải của Tần Sùng Vũ, nơi đó có một vết trầy xước dài khoảng ba bốn cen - ti - mét. Một vết trầy xước đỏ, rõ ràng là mới bị cào. Được ánh đèn chiếu sáng, vết thương trở nên nổi bật hơn.

Lại nghĩ đến lúc Nhan Chiêu Nhược xuống xe, tuy miệng cười nhưng vẫn có thể nhìn thấy sự tức giận vẫn chưa tan hết, tâm trạng Tần Sùng Vũ cũng không đúng lắm. Chẳng lẽ hai người cãi nhau ở trên xe?

Cho nên vết trầy xước trên cằm Tần Sùng Vũ...

Lục Phàm Thông không kiềm chế được, hạ giọng hỏi: "Em và Nhan Chiêu Nhược cãi nhau? Hay làm hòa?"

Tần Sùng Vũ không rõ vì sao đột nhiên ông lại hỏi như vậy. Anh không muốn kể lại chuyện ban nãy nên liền lắc đầu, trả lời ngắn gọn: "Không có."

Vừa nghe anh nói vậy, Lục Phàm Thông liền thở dài, giống như có chút thất vọng với anh nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Rất nhanh Nhan Chiêu Nhược đã quay lại, Lục Phàm Thông liền cười giơ ly trà lên: "Bình thường tôi và bác gái cháu đều quá bận rộn, không có thời gian. Gần đây nghe Sùng Vũ nói hôm nay cháu được nghỉ đông nên bảo cậu ấy mời cháu đến ăn một bữa cơm. Con trai và con gái của tôi đã về quê, không thể trở về ăn tết. Vì vậy coi như bữa cơm này là ăn cơm tất niên sớm với vợ chồng già chúng tôi đi, đừng gò bó quá!"

Nhan Chiêu Nhược vội vàng nâng ly trà lên. Kiếp trước Tần Sùng Vũ xuất ngũ kinh doanh, tuy rằng ngay từ đầu cũng có rất nhiều bữa tiệc bắt buộc phải tham dự nhưng đều có Tần Sùng Vũ chắn ở phía trước, cô không cần phải nói gì hết, chỉ cần yên lặng cười tươi và giữ vẻ duyên dáng là được rồi. Về sau khi Tần Sùng Vũ làm ăn, trừ khi là tình huống quan trọng thì bình thường cô không cần phải tham gia tiệc nữa. Mà hơn nửa năm qua, bởi vì cô ở bộ phận thương mại phải tham gia vài bữa tiệc để làm phiên dịch cho khách hàng nên cũng luyện tập được một số tư thế ứng phó tình huống.

Cô cười ngọt ngào nói: "Nghe nói bác trai biết cha mẹ cháu nên muốn gặp cháu. Cha mẹ đã qua đời nhiều năm mà bác trai vẫn còn nhớ thương, vậy cháu lấy trà thay rượu kính bác trai và bác gái một ly."

Đại khái là hành động này quá đột ngột, không phù hợp với vẻ ngo�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp