Sau khi nghĩ thông suốt, Hồng Xuân cảm
thấy phía trước không còn tăm tối nữa. Thể xác và tinh thần thoải mái như bầu
trời rộng lớn.
Đối với Hồng Xuân, Nhan Chiêu Nhược là
người phụ nữ phiền phức và đáng ghét nhất. Nhưng lúc này đối với cô ta mà nói
thì cô chỉ giống như một con kiến nhỏ bị thổi ngang qua, không còn đáng để cô
ta phiền muộn nữa.
Khóe miệng Hồng Xuân giương lên nở một
nụ cười. Cô ta lập tức trở về nhà lục lọi, tỉ mỉ phối cho mình một bộ trang
phục vừa thuần khiết, mềm mại lại có thể toát ra khí chất xinh đẹp. Sau đó
trang điểm thêm một chút, cho đến khi chắc chắn mỗi vị trí trên cơ thể đều có
thể chạm tới trái tim của đoàn trưởng Tần thì mới chịu thôi.
Thấy con gái ăn mặc xinh đẹp đi ra khỏi
phòng, bà Hồng kinh ngạc liên tục khen ngợi. Nói rằng cảm thấy tự hào khi có
một cô con gái xinh đẹp và khí chất như cô ta.
Tóm lại, bà ta khen Hồng Xuân như một
bảo vật trên trời mới có. Thoáng chốc, sự tự tin của Hồng Xuân như một quả bóng
da bơm hơi, càng lúc càng lớn.
Nghe thấy tiếng động, ông Hồng cũng đi
đến. Sau khi thấy Hồng Xuân, ông ta cười tủm tỉm nói: "Tôi thấy con gái
chúng ta còn xinh đẹp hơn diễn viên trong phim nữa đấy, hơn nữa còn có văn hóa
lễ nghĩa. Lần trước không thể để cho con bé nói chuyện riêng với đoàn trường
Tần đúng là đáng tiếc. Đêm nay phải tìm cơ hội để cho con bé và đoàn trưởng Tần
ở một mình. Đàn ông mà, ai lại không thích trẻ trung, xinh đẹp lại thông minh.
Như vậy khi đưa ra ngoài cùng thì cũng có mặt mũi."
Lời này của chồng quá hời hợt làm cho
bà Hồng nghĩ con gái sẽ không vui. Nhưng Hồng Xuân không những không bất mãn mà
còn cảm thấy cha vô cùng hiểu ý của mình. Cô ta lại ngượng ngùng chạy về phòng
kiểm tra lớp trang điểm trên mặt.
Biểu cảm của bà Hồng rất phức tạp. Họ
là người làm cha mẹ, đương nhiên vô cùng yêu thương đứa con gái này nhưng xí nghiệp
may mặc cũng rất quan trọng. Nhiều năm rồi xí nghiệp may mặc không có đột phá
mới, lợi nhuận hằng năm cũng giảm đi. Nếu năm nay còn không vào được hội chợ
Quảng Châu tìm kiếm thị trường mới thì đừng nói là xí nghiệp may mặc của chồng
mà ngay cả xưởng dệt của bà ta cũng rất gần vực thẳm.
Cho nên nói thế nào thì họ cũng phải
khiến cho Tần Sùng Vũ hồi tâm chuyển ý, đồng ý cho xí nghiệp may mặc tiến vào
hội chợ Quảng Châu. Nhưng trong đó liên quan đến quá nhiều thứ phức tạp, muốn
được tuyển chọn một cách đường hoàng thì quá khó khăn. Cho nên dưới sự nhắc nhở
của Võ Chí Huy, họ cảm thấy để Hồng Xuân tiếp cận Tần Sùng Vũ rồi chính thức
đến với nhau thì đối với cá nhân của Hồng Xuân hay là xí nghiệp may mặc, xưởng
dệt đều là chuyện tốt.
Chỉ có điều Tần Sùng Vũ là người đàn
ông cực kỳ xuất sắc, tiền đồ lại mở rộng, tâm cơ cũng sâu không thấy đáy, con
gái nhỏ dù vỗ ngựa cũng không theo kịp. Nếu sau này kết hôn, con gái nhất định
sẽ bị đối phương chèn ép gắt gao, còn có thể chịu rất nhiều ấm ức, tủi thân.
Đây là quá trình mà các cô gái lớn đều phải trải qua khi kết hôn.
Bà Hồng chỉ hy vọng sau này con gái sẽ
không hối hận vì quyết đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.