Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau Nhan Chiêu Nhược ăn sáng xong ra ngoài mua mấy tờ báo thủ đô gần đây, cô nhớ rất nhiều quảng cáo tuyển dụng đều đăng trên trang báo.

Cẩn thận lật hai trang, cô tìm được một công việc nhưng trên đó không nói rõ cụ thể phải làm gì, chỉ yêu cầu ứng viên là phụ nữ trẻ, giọng nói ngọt ngào hoặc dịu dàng, yêu cầu quan trọng nhất là tiếng Anh lưu loát.

Nhan Chiêu Nhược suy nghĩ một hồi lại có chút do dự, lo lắng có thể là tìm ‘tiểu thư* quan hệ công chúng’ hay không, chuyên dùng để bồi rượu cho người nước ngoài, nếu không vì sao không viết nội dung công việc là cái gì?

*Nói những người làm gái

Cô đọc kỹ các tờ báo còn lại nhưng không thể tìm thấy bất bài kỳ tuyển dụng bán thời gian khác liên quan đến tiếng Anh, vì vậy cô quyết định tới đây thăm dò xem thế nào, nếu cô nhìn thấy điều gì đó không ổn, thì sẽ chạy thật nhanh.

Rút ra bài học tìm nhà ngày hôm qua, hôm nay Nhan Chiêu Nhược cố ý lại ăn mặc thành thục lão luyện, tránh cho lúc ứng tuyển người ta thấy cô còn quá trẻ, khi nói đến tiền lương thì ép giá.

Địa điểm phỏng vấn cách Bắc Đại nửa tiếng đi xe, Nhan Chiêu Nhược liền không gọi xe ba bánh nữa, một đường hỏi thăm đi bộ qua, cô phát hiện bên này giống như một khu thương mại còn chưa phát triển, bốn phía tầng lầu trống rỗng, đã thế trên đường còn không có nổi một bóng người, trái ngược hoàn toàn với đám người đông đúc trên đường lúc cô tới đây.

Nhan Chiêu Nhược điều chỉnh dây đeo trên vai, đang muốn tiếp tục đi về phía trước, bỗng nhiên nghe thấy cách đó không xa truyền đến một tiếng kêu ngậm ngùi khóc lóc. Thanh âm này nghe có chút quen tai, cô sửng sốt một chút, liền phát hiện thanh âm kia bắt đầu càng ngày càng gần, khi nhìn thấy người đối diện đi tới, cô mới nhận ra, lại là Tống Xuân Yến ở cùng một ngõ với cô trước kỳ thi đại học!

Nhưng lúc này mặt Tống Xuân Yến đầy nước mắt, vẻ mặt tức giận, hai cái đuôi tóc cũng lộn xộn, không biết vừa rồi rốt cuộc đã trải qua cái gì, hoàn toàn không có tràn đầy sức lực mà cô nhìn thấy lúc trước.

Thấy phía sau cô ấy còn có một người đàn ông cao gầy từng bước theo sát, làn da ngăm đen, đầu có chút hói, Nhan Chiêu Nhược cho rằng cô ấy bị lưu manh quấn lấy, vội vàng hô một tiếng: "Xuân Yến!”

Tống Xuân Yến quay đầu nhìn lại, sửng sốt mấy giây tựa hồ mới nhận ra cô, sau đó lập tức bịt mũi chạy tới, người đàn ông kia thấy cô ấy muốn chạy, liền bắt đầu đuổi theo phía sau, sau khi bắt được cánh tay Tống Xuân Yến, liền dùng sức kéo người vào trong ngực mình, thoạt nhìn là muốn bắt Tống Xuân Yến đi.

Nhan Chiêu Nhược sợ hãi, đây cũng là lần đầu tiên cô gặp phải loại chuyện này, đột nhiên nhớ tới bên trong áo khoác có một cái túi nhỏ, chuyên môn đựng rất nhiều ớt bột phòng thân dùng, liền thò vào nắm lấy một ít, định tung lên mặt người đàn ông kia.

May mắn Tống Xuân Yến kịp thời tránh thoát tay người đàn ông kia, chạy đến phía sau cô, người đàn ông kia thấy Nhan Chiêu Nhược ngoại hình khí chất xuất chúng, không giống dân chúng bình thường, mới có chút thu liễm không tiếp tục quấn lấy nhưng không chịu đi, hung hăng trừng mắt nhìn Tống Xuân Yến, trong miệng ra lệnh nói: "Cô tới đây cho tôi!”

Tống Xuân Yến nghẹn ngào nói không nên lời, liên tục lắc đầu tỏ vẻ không muốn đi cùng người đó, Nhan Chiêu Nhược liền lạnh lùng mắng: "Anh l�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play