Tư Vi ngây người nhìn Hạ Ức Thành,
những lời liên quan đến gia thế mà y nói trước kia hiện lên trong đầu nàng ấy.
“Ta là một đứa con riêng, nay phụ
thân ta không may qua đời. Dù sao ca ca chính thất cũng không thích ta, hắn
không lấy mạng ta cũng là đã tốt lắm rồi.”
“Ta đi tìm phụ thân vô trách nhiệm
đó của ta. Đúng lúc ca ca của chính thất đang định cướp gia tài nên đã giết phụ
thân ta. Ta lại không biết tự lượng sức mình mà liều mạng với ca ca. Không
những không làm được gì mà còn để lại tật nguyền, nếu như không phải Tức Hi vội
vàng đến cứu ta thì ta cũng đã chết rồi.”
“Phụ thân ta là thành chủ của thành
Ngọc Chu.
“Ta là một quái vật.”
“Phụ thân ngươi… là thành chủ của…
thành Ngọc Chu?” Khoảng cách giữa nàng ấy và y rất gần, nàng ấy nhìn vào đôi mắt
của y khẽ nói.
Hạ Ức Thành mỉm cười, đáp lại: “Đúng
vậy, ông ấy đã ngụy trang rất nhiều thân phận, thành chủ thành Ngọc Chu là một
trong số đó.”
Mẫu thân của y cũng bị lừa bởi thân
phận do tiền quỷ vương trước kia ngụy trang thành, thế nên mới có y.
Huyết mạch của quỷ vương thông
thường khi sinh ra sẽ là ác quỷ, nhưng khi y sinh ra lại chưa hoàn toàn biến
thành ác quỷ, mà ở trong trạng thái lẫn lộn nửa người nửa quỷ. Trong mắt của
quỷ vương, y là kẻ dị tật bẩm sinh, vì vậy y mới được ở bên cạnh mẫu thân mình
mà lớn lên như một con người.
Điều này đối với y mà nói là chuyện
vô cùng may mắn.
Những tu sĩ vừa nãy còn khinh thường
tức giận, bây giờ lại kinh ngạc, bọn hắn nghi ngờ thì thầm to nhỏ. Tư Can Chân
Nhân cảnh giác nhìn Hạ Ức Thành, hắn nói: “Ngươi là con riêng của tiền quỷ
vương, ngươi lấy gì để chứn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.