Sư Mẫu Vừa Thiện Lương Lại Thương Người

CHƯƠNG 85: THÀNH QUỶ


8 tháng

trướctiếp

Tư Vi ngây người nhìn Hạ Ức Thành, những lời liên quan đến gia thế mà y nói trước kia hiện lên trong đầu nàng ấy.

 

“Ta là một đứa con riêng, nay phụ thân ta không may qua đời. Dù sao ca ca chính thất cũng không thích ta, hắn không lấy mạng ta cũng là đã tốt lắm rồi.”

“Ta đi tìm phụ thân vô trách nhiệm đó của ta. Đúng lúc ca ca của chính thất đang định cướp gia tài nên đã giết phụ thân ta. Ta lại không biết tự lượng sức mình mà liều mạng với ca ca. Không những không làm được gì mà còn để lại tật nguyền, nếu như không phải Tức Hi vội vàng đến cứu ta thì ta cũng đã chết rồi.”

“Phụ thân ta là thành chủ của thành Ngọc Chu.

 

“Ta là một quái vật.”

“Phụ thân ngươi… là thành chủ của… thành Ngọc Chu?” Khoảng cách giữa nàng ấy và y rất gần, nàng ấy nhìn vào đôi mắt của y khẽ nói.

Hạ Ức Thành mỉm cười, đáp lại: “Đúng vậy, ông ấy đã ngụy trang rất nhiều thân phận, thành chủ thành Ngọc Chu là một trong số đó.”

Mẫu thân của y cũng bị lừa bởi thân phận do tiền quỷ vương trước kia ngụy trang thành, thế nên mới có y.

Huyết mạch của quỷ vương thông thường khi sinh ra sẽ là ác quỷ, nhưng khi y sinh ra lại chưa hoàn toàn biến thành ác quỷ, mà ở trong trạng thái lẫn lộn nửa người nửa quỷ. Trong mắt của quỷ vương, y là kẻ dị tật bẩm sinh, vì vậy y mới được ở bên cạnh mẫu thân mình mà lớn lên như một con người.

Điều này đối với y mà nói là chuyện vô cùng may mắn.

 

Những tu sĩ vừa nãy còn khinh thường tức giận, bây giờ lại kinh ngạc, bọn hắn nghi ngờ thì thầm to nhỏ. Tư Can Chân Nhân cảnh giác nhìn Hạ Ức Thành, hắn nói: “Ngươi là con riêng của tiền quỷ vương, ngươi lấy gì để chứng minh? Bây giờ ngươi nói ra những lời này là định làm gì?

  

Hạ Ức Thành bước ra từ sau lưng Tư Vi, đối diện với các vị tu sĩ, y thờ ơ nói: “Vậy các người thì sao? Các người muốn ta làm gì hả?”

Tư Can Chân Nhân cắn chặt răng, hắn nhìn vào kết giới rồi lại nhìn sang Hạ Ức Thành, nói: “Nếu mà ngươi thật sự có huyết mạch của quỷ vương, vậy thì chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội để chuộc lỗi.”

  

“Ha, ha, ha…” Tiếng cười của Hạ Ức Thành cắt ngang lời nói của Tư Can Chân Nhân, y cười đến nỗi phải cong người xuống, rồi y lại ngước đầu lên nhìn Chân Nhân: “Lấy công chuộc tội? Khiến ta trở thành ác quỷ để lấy công chuộc tội? Như thế đối với ta thì khác gì cái chết? Nhìn thái độ cao cao tại thượng của các ngươi xem, các ngươi có danh tiếng tốt như thế, bách tính trọng vọng các ngươi nhưng lại chửi rủa ta, thế hà cớ gì mà ta phải đồng ý yêu cầu cứu các ngươi chứ?”

 

Trong cơn gió lạnh buốt, một bông hoa tuyết rơi xuống từ giữa đám mây đen trên bầu trời thành Ngọc Chu, xuyên qua huyết khí đỏ thẫm, hoa tuyết trắng tinh bay lả tả giữa đất trời rồi hòa tan trong vũng máu trên mặt đất.

 

Bông hoa tuyết trắng tinh rơi trên bộ y phục đỏ của Hạ Ức Thành, y vừa cười tươi rạng rỡ vừa lắc đầu, nụ cười của y dần trở nên thê lương và bất lực.

 

Tại sao lại bắt y phải cứu thế gian chứ? Hai mươi mấy năm nay y cố gắng sống như một con người, y không muốn làm quỷ, tất nhiên y cũng có thể quay đầu bỏ đi.

  

Để lại sau lưng y cảnh máu chảy thành sông, xác chết đầy đường.

Tại sao lại để y đi cứu thế gian chứ?

Tại sao… phải để y cứu thế gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp