Sư Mẫu Vừa Thiện Lương Lại Thương Người

CHƯƠNG 82: KHƯƠNG NGẢI


8 tháng

trướctiếp

Tiểu nhị quan sát Hạ Ức Thành từ trên xuống dưới một hồi rồi nói. Ở đây không phải ai cũng tuỳ tiện trở thành người tham dự được, tuy không yêu cầu kĩ năng nhưng cũng cần phải có thực lực và vẻ ngoài.

Nói rồi hắn mời Triệu công tử bên A từ phía sau đài đi ra. Triệu công tử đã thắng liên tục bốn trận, quả nhiên là phong thái hơn người. Hắn mặc một bộ Hán phục màu tím, đầu đội mũ ngọc, dáng người cao ráo.

Sau khi đi ra, hắn lập tức hành lễ với mọi người xung quanh, rồi mời các vị khách ở đây ra đề, hắn có thể ngâm thơ làm phú ngay tại chỗ.

Hạ Ức Thành ôm cánh tay mỉm cười nhìn cái tên Triệu công tử này lưu loát làm một bài thơ dài, văn chương lỗi lạc, sau đó hắn còn cầm cọ lên vẽ một bức tranh chấm phá ngay tại chỗ, hơn nữa bức tranh đó cũng coi như là một kiệt tác.

Tư Vi xem vô cùng mê mẩn, nàng ấy nhỏ giọng hỏi Tức Hi bên cạnh, sao một người như vậy lại có thể lấy mạng mình ra để đánh cược vậy. Tức Hi làm bộ nghiêm túc trả lời: “Ta thấy… hiển nhiên là vì tiền. Muội nhìn đống tiền cược này mà xem, nếu mà thắng thì hắn sẽ có được bốn phần!”

Nàng chỉ về phía đám người ngồi trong gian ghế lô(*) phía sau mành tre, tiếp tục nói: “Muội nhìn bọn họ xem, trước khi cược mạng còn phải thể hiện tài năng với những người đặt cược. Có vẻ là đặt cược vào một người vừa xinh đẹp vừa tài năng khiến họ rất sảng khoái, cũng giống như người làm nghề giết mổ, bọn họ cũng phải chọn ra con cừu ngon nhất để giết thịt vậy.”

(*) Ghế lô (包厢): Là ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài chỗ ngồi.

“…” Tư Vi nhíu mày, nếu không phải hiện tại đang cần tìm người giúp đỡ thì nàng ấy cũng không dám tiếp tục ở lại cái sòng bạc này đâu.

Đợi Triệu công tử thể hiện tài năng xong, Hạ Ức Thành cũng mỉm cười bước lên đài. Y học theo dáng vẻ của Triệu công tử hành lễ với mọi người, sau đó mời các vị khách ở đó chọn nhạc cụ. Phàm là những nhạc cụ được chọn y đều có thể lập tức diễn tấu một bản nhạc, cầm, tiêu, khèn, sáo các loại đều không thành vấn đề. Cuối cùng, y còn bịt mắt lại, dùng dao găm của mình khắc một miếng đậu phụ.

 

Mấy vị khách ngồi trong gian ghế lô hào hứng vỗ tay khen ngợi không ngớt, tiểu nhị vì thế mới nói với Hạ Ức Thành: “Công tử có thể làm người tham dự, xin mời.”

Hạ Ức Thành vẫy tay về phía mấy người Sư An Tức Hi rồi ngồi xuống đối diện Triệu công tử.

Trên chiếc bàn gỗ cẩm lai đặt hai chén rượu giống hệt nhau, mà rượu bên trong xem chừng cũng không khác biệt gì mấy. Triệu công tử cúi đầu hành lễ với Hạ Ức Thành, nói: “Công tử mời chọn trước.”

Nhưng Hạ Ức Thành không chọn, y chỉ tiện tay cầm chén rượu lên. Mà lúc cầm chén rượu lên, y chợt thấy dường như Triệu công tử vừa lộ ra vẻ mặt thương hại.

Trong sòng bạc làm gì có thứ gọi là may mắn, chẳng qua chỉ là ai giỏi gian lận hơn mà thôi. Cao thủ kiếm tiền trước mặt này có lẽ đã nhìn ra chén rượu mà y cầm là rượu độc, hắn cảm thấy y chắc chắn là một kẻ ngốc không biết đánh bạc, vậy nên trong lòng mới sinh ra cảm giác th

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp