Gió lạnh lướt qua, ánh mắt của y sáng lấp lánh vừa nghiêm
túc vừa chân thành, sau đó lại mỉm cười tinh nghịch.
“Nàng cứu ta chắc chắn sẽ chỉ có lãi chứ không lỗ.”
Tư Vi mỉm cười trước câu nói đùa của y. Nàng nhìn Hạ Ức
Thành, sau đó vươn tay ra ôm lấy vai y, không nói gì mà chỉ ôm y thật chặt.
Lúc đầu Hạ Ức Thành thấy ngạc nhiên, sau đó mỉm cười khẽ
ngân nga khúc hát ngủ ngon, vỗ nhẹ lên vai Tư Vi. Tư Vi dần dần chìm vào giấc
ngủ trong lời dỗ dành của y. Lần này nàng ấy ngủ rất ngon, không còn ngủ mơ
thấy ác mộng gì nữa.
Tư Vi nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở Bạch Đế một thời gian, cơ thể
dần dần hồi phục. Sư An và Tức Hi cho nàng ấy quay về Tinh Khanh cung trước,
nhưng Tư Vi không chịu. Nàng ấy nói nàng ấy muốn xem thử rốt cuộc tên ma chủ
tính kế hại Hạ Ức Thành và nàng ấy muốn làm cái gì.
Cũng vào khoảng thời gian này Sư An và Tức Hi nhận được thư
Bách Thanh gửi đến, lần này cuối cùng hắn đã tính ra điểm chính xác của Cùng
Hung Chi Tai- thành Ngọc Chu ở Dương Châu.
Thành ác quỷ, nơi nổi tiếng con người không được tiến vào.
Bách Thanh nói hắn đã thông báo với Tiên Môn ở Dương Châu
tìm cơ hội đi vào trong thành Ngọc Chu. Khi Tức Hi nhìn thấy ba chữ “thành Ngọc
Chu” viết trong thư, không kìm được mà day day huyệt thái dương, nói: “Muội
thật sự không hiểu cái tên đột nhập này… Cái tên ma chủ bị làm sao vậy? Tại sao
cứ phải gây khó dễ cho muội?”
Người đời nói thành Ma Chủ bị quỷ chiếm đóng là bởi vì lời
nguyền khi Tai Tinh giết chết thành chủ Ngọc Chu, khiến đám quỷ tụ tập ở nơi
này giết chết tất cả người dân trong thành. Nhưng thật ra chỉ đơn giản là Hạ Ức
Thành triệu tập quỷ gây hoạ, Tức Hi chạy đến chúc phù cứu chàng, còn công khai
để lộ thân phận Tai Tinh của mình, khiến người dân trong thành Ngọc Chu hoảng
sợ chạy mất.
Cuối cùng thành Ngọc Chu dường như thành thành chết, nhưng
không hề có tổn thất nặng nề về thương vong giống như trong lời đồn. Dù vậy từ
đó về sau thành Ngọc Chu thật sự trở thành nơi quỷ chiếm đóng.
Đến cuối cùng những người trong câu chuyện chỉ nhớ ba
chuyện: Thành chủ Ngọc Chu đã chết, Tai Tinh xuất hiện ở thành Ngọc Chu, thành
Ngọc Chu bị quỷ chiếm đóng.
Thế là câu chuyện biến thành Tai Tinh nguyền rủa thành chủ
Ngọc Chu và thành Ngọc Chu, khiến thành chủ chết, thành Ngọc Chu trở thành lãnh
thổ của quỷ.
Được rồi, Tức Hi đã quá quen với tình huống như thế này nên
không có gì để nói.
Lúc này nàng gọi Hạ Ức Thành và Tư Vi đến. Hạ Ức Thành nhìn
thư của Bách Thanh, nhíu mày lắc đầu nói: “Người có phép tắc, quỷ có quy củ,
những Tiên Môn này không thể vào thành Ngọc Chu được.”
“Ta nghe nói từ khi thành Ngọc Chu bị quỷ chiếm đóng, người
sống nào đi vào trong thành nhất định là muốn tìm quỷ dẫn đường.” Sư An nói.
“Trong đám quỷ có rất ít con có tư cách dẫn đường.” Tức Hi
dừng một chút rồi nhìn về phía Hạ Ức Thành, mỉm cười nói: “Cơ hội lấy công
chuộc tội đến rồi, huynh chắc chắn có thể tìm được con quỷ có tư cách đưa chúng
ta vào thành.”
Hạ Ức Thành suy nghĩ một chút, búng tay một cái: “Được, đúng
lúc ở trên đường chúng ta đến thành Ngọc Chu, có lẽ nàng ta vẫn còn ở nơi đó.”
Thế là bốn người họ thu dọn hành lý chuẩn bị rời khỏi thành
Bạch Đế để đi đến Dương Châu. Phó Đăng vẫn còn chưa hồi tin lời mời đến thành
Bạch Đế, Sư An gọi mấy đệ tử ở Tinh Khanh Cung đi chơi gần nơi này vào trong
thành Bạch Đế giúp đỡ Thương Bạch Ngu, dặn dò họ cẩn thận.
Hạ Ức Thành đã thu dọn xong hành lý, đang đi tìm Tư Vi thì
nhìn thấy nàng ấy đã để hành lý được sắp xếp xong ở trên bàn. Nàng ấy buộc cao
mái tóc đuôi ngựa, cài tóc bằng Tử ngọc, mặc y phục màu hồng phấn giống như đoá
hoa Tường Vi ngày xuân. Nàng ấy đang chống cằm lên tay, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.