Trong điện Trữ Quang, sau khi người giấy bị Tư Vi bị cắt làm
đôi, nét vẽ trên mặt hồ trong mật thất cũng biến mất. Thương Bạch Ngu không yên
tâm mà chờ đợi một lúc rồi mới nhỏ tiếng thăm dò: “Đại nhân? Ma chủ đại nhân?
Tinh Quân tôn thượng?”
Không có tiếng trả lời.
Thương Bạch Ngu càng thêm lo lắng, hắn không biết Ma chủ đại
nhân nghe được bao nhiêu, có nghe thấy việc hắn định lén lút thả Cự Môn Tinh
Quân đi hay không.
Hay là Ma chủ đại nhân không quan tâm việc này? Mấy năm nay
ngài ấy lúc nào cũng đến không thấy người, về không thấy bóng, Thương Bạch Ngu
hoàn toàn không có cách đoán được suy nghĩ của ngài ấy.
Hắn đứng ngây người tại chỗ một lúc rồi mơ hồ nghe thấy bên
ngoài điện truyền tới âm thanh ồn ào, hình như có người đang chửi bới đánh đập
gì đó. Thương Bạch Ngu hoàn hồn, trong lòng hắn nghĩ rằng có lẽ bọn họ đã biết
thân phận thật của hắn nên tìm đến tính sổ rồi.
Bọn họ không vào được kết giới… Nhưng một vị thần giả đã mất
đi uy tín, đối với Ma chủ mà nói thì cũng không còn giá trị lợi dụng nữa rồi,
hắn sẽ bị xử lý thế nào đây?
Thương Bạch Ngu nhìn con chó sói trắng không biết chạy tới
chỗ hắn từ khi nào, hắn ôm chặt cổ nó nói: “Cảm ơn ngươi, ngươi cũng đi đi.”
Sau đó hắn đứng dậy, chỉnh trang lại bộ trang phục cao quý
sang trọng trên người mình, hắn chải lại tóc rồi đeo vương miện lên. Sau đó hắn
từ từ đi ra ngoài cửa lớn cung điện, khi đến gần bên rìa cầu thang thứ tám mươi
mốt, hắn nhìn xuống dưới.
Trên bậc thềm vẫn còn trải thảm đỏ, hiện tại hắn men theo
thảm đỏ đi tới bên cạnh kết giới, để gặp những người vạch trần thân phận thật
của hắn.
Người thích xem kịch của hắn.
Trên khuôn mặt nghiêm túc trắng bệch của Thương Bạch Ngu
xuất hiện một nụ cười hạnh phúc. Hắn nhìn đám người dưới bậc thềm vừa giơ bó
đuốc vừa cầm đao kiếm trong tay. Hắn chỉnh lại cổ áo cho cẩn thận rồi bình tĩnh
bước xuống dưới, hắn vẫn giữ cái vẻ cao ngạo liêm khiết, quý tộc độc lập mà hắn
ngụy trang mấy năm nay.
Cùng với tiếng bước chân đi xuống bậc thềm của hắn, những
bách tính kia đột nhiên lần lượt cúi đầu, hô to Bạch Đế tôn thượng, giọng nói
còn pha lẫn sự vui mừng reo lên.
“Bạch Đế tôn thượng biết lời những người kia nói đều là dối
tra, thế nên ngài đã hiện thân để chúng ta yên tâm!”
Dường như ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.