Tức Hi tìm một căn phòng trống dành cho khách. Nàng dùng bùa chú nhốt Ninh Khâm vào trong đó để hắn ta bình tĩnh lại, đừng có vừa mở miệng là lại nói chuyện yêu hay không yêu. Sau này nàng còn phải hỏi hắn ta chuyện về ma chủ.
Tức Hi đi ra khỏi căn phòng giam giữ Ninh Khâm rồi đóng cửa lại. Nàng vừa quay đầu lại thì bỗng giật mình, Tư Vi đang đợi nàng trên hành lang. Hạ Ức Thành đi theo nàng ấy, y đứng cách đó không xa.
Dưới ánh nến mờ ảo, Tư
Vi nắm chặt tay, nàng ấy mở to mắt nhìn nàng như hận không thể nhìn thủng ra
hai cái lỗ trên người nàng. Trái tim của Tức Hi nhạy bén mà
run lên, nàng vừa cố gắng nặn ra một nụ cười ngượng ngùng, vừa bí mật nháy mắt
với Hạ Ức Thành, nàng nói: "Tư Vi, đó là một câu chuyện dài..."
"Khi nào thì
ngươi biến thành Tô Ký Tịch?" Tư Vi đi thẳng vào vấn đề, hoàn
toàn không có ý định nói nhảm với nàng.
"... Ngày thứ bảy
sau khi ta chết."
“Là từ ngày ngươi gả
vào Tinh Khanh cung sao?”
"Đúng vậy, ta vừa
nhắm mắt lại rồi mở mắt ra đã biến thành Tô Ký Tịch, ta cũng không biết…"
"Cho nên qua mười
tháng… tận mười tháng, hơn ba trăm ngày mà ngươi vẫn không có ý định sẽ nói cho
ta biết rằng ngươi còn sống ư?" Tư Vi nghiến răng nghiến lợi nói:
"Ngươi cứ nhìn ta đau khổ vì cái chết của sư phụ có liên quan tới ngươi
như vậy sao, nhìn ta nói với Bách Thanh và Sư An sư huynh rằng ước gì ngươi còn
sống, nhưng ngươi lại không nói cho ta biết một lời nào ư?"
Tức Hi mở miệng nhưng
nàng lại không thể phản bác lại.
Bởi vì có vẻ như mọi
chuyện là như vậy thật…
Nhưng... chẳng phải
mọi chuyện cũng là vì nàng muốn để cho "Hòa Gia Tức Hi" cứ vậy mà
biến mất trên đời này sao? Thậm chí nàng còn không định nói cho Sư An biết, tất
cả đều là do Sư An tự mình đoán ra.
"Hay, hay lắm. Hạ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.