Sư Mẫu Vừa Thiện Lương Lại Thương Người

CHƯƠNG 58: NINH KHÂM


9 tháng

trướctiếp

Kiếm Bất Chu vừa là thần binh cũng vừa là hung binh, nếu như không phải trong tình huống nguy hiểm thì Sư An sẽ không dễ dàng rút kiếm ra.

Lúc này trong phòng trọ mà nhóm người Sư An ngủ lại vô cùng bừa bộn, Tức Hi đã sắp xếp cho người làm mướn và ông chủ đến một nơi khác, còn dặn dò Đường Phải phải bảo vệ mọi người, có chuyện gì phải thông báo nga. Sau đó lại lại bảo Thích Phon Tảo đi tìm Hạ Bá để trấn an người dân trong thành. Nàng ngay lập tức chạy về đại sảnh lầu một phòng trọ, nơi giữa chiến trường.

Chỉ thấy hai bóng dáng mặc y phục màu trắng đang đánh nhau, hai người đều bị bao phủ bởi luồng ánh sáng màu hồng. Vị khách không mời mà đến mặt đeo tấm lụa màu trắng không nhìn rõ mặt, trong tay cầm cây trường kiếm được đúc bằng sắt trắng, bên tren còn khắc chi chít những phù văn màu đen,mà dường như ngay cả trên cánh tay của hắn ta cũng khắc phù văn giống như thế. Hắn ta và cây trường kiếm giống như vòng nước xoáy không thấy đáy, sát khí cuồn cuộn chấn động cả thành không ngừng tích tụ lại trong cơ thể hắn ta. Rõ ràng hắn ta có vóc dáng cao to, thân hình đẹp nhìn rất giống công tử cao quý, nhưng đôi mắt hắn lại có màu đỏ sẫm giống như con quỷ Tu La đến từ âm phủ.

Vào thời này thích khách không mặc y phục màu đen nữa mà chuyển qua màu trắng, mặc như vậy để ám sát sao?

Sau khi kiếm Bất Chu ra khỏi vỏ, sát khí toàn thành không còn đổ dồn lên người thích khách ấy nữa, gần một nửa sát khí bắt đầu tích tụ vào trong kiếm Bất Chu. Đường gân mạch máu trên thân kiếm trong suốt của kiếm Bất Chu bắt đầu giãn ra và biến thành màu đỏ, càng thêm hưng phấn. Mà ngôi sao trên trán Sư An đang cầm kiếm cũng sáng lấp lánh, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh. Thích khách có sát khí nên tăng nhanh tốc độ, ra tay vừa tàn nhẫn lại vừa có uy lực, dường như không cần mạng sống này nữa. Thân hình của Sư An cũng nhanh đến mức chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của ống tay áo tung bay trước gió, kiên trì tiếp chiêu với thích khách.

Tức Hi nhiều lần muốn lên trên đó giúp nhưng lại kìm xuống, tên này nhân lúc thành Phỉ Lan mắc bệnh dịch không có thời gian để ý nên đã bày trận pháp xung quanh thành, tích tụ sát khí từ những người bị bệnh chết và những người sống trong đau khổ. Lúc nãy hắn ta bỗng nhiên xuất hiện, chỉ mặt gọi tên muốn đấu với một mình Sư An, nếu như ai nhúng tay vào hắn ta sẽ ngay lập tức khởi động trận pháp phá hủy cả thành Phỉ Lan.

Cái tên ngu xuẩn chết tiệt này chui ra từ đâu vậy? Sư An còn có loại kẻ thù như thế này sao? Hay là kẻ sùng bái điên cuồng?

A Hải được Sư An kêu đi tìm pháp khí phù văn của trận pháp trong thành xem ở nơi nào. Không còn A Hải, Sư An thật sự không nhìn thấy gì. Trong lòng Tức Hi vô cùng lo lắng, từ trước đến nay cô biết Sư An rất giỏi, nhưng rõ ràng lần này là giả lai bất thiện.

Kiếm pháp của Sư An tựa như suối nước trên núi cao, dù nước không hại người nhưng khi phi xuống từ nghìn thước cũng không thể đỡ được. Mỗi một mũi kiếm của chàng không giống như đâm thẳng vào điểm yếu của tên thích khách, nhưng rất uyển chuyển và thong thả, khiến cho đối phương vô tri vô giác bị lôi vào trong chiêu thức của mình. Cho dù đối phương có vùng vẫy như thế nào cũng không thể thoát được tiết tấu cố định của mình, dần dần bắt đầu chèn ép tên thích khách mặc y phục trắng đó.

Tên thích khách mặc y phục trắng không chịu thua, vừa giơ kiếm lên chặn lại vừa huýt sáo. Dường như tất c

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp