Vị đệ tử nào đó đứng ở phía trước mang kim quang trên người,
kim quang đó xuyên qua cả áo trên cánh tay hắn chiếu sáng cả đại điện, là tinh
đồ của hắn hiện ở trên cánh tay. Trên Tinh Mệnh Thư có vài nét bút màu vàng
hiện ra lờ mờ là: “Thiên Hỉ Tinh Quân, Phất Hy.” Sau đó là sinh thần bát tự của
hắn.
Thiên Đồng Tinh Quân – Thất Vũ báo lại điều này, Thất Hy trả
lời. Khi hắn trả lời xong, những chữ viết này cũng dần dần biến mất, lại có một
vị đệ tử tiếp theo bắt đầu xuất hiện kim quang.
Từng vị tinh quân hiện ra, Tức Hi tự sờ xương quai xanh bên
trái. Trước đây, tinh đồ của nàng được khắc ở đó, lúc hiện ra có cảm giác như
bị bỏng, bất thình lình dọa người khác. Vì nàng đứng trong đội ngũ bên ngoài
sát với chỗ ngồi của khách, có thể nghe thấy vài câu họ nói với nhau, cũng
không biết người của môn phái nào nói… Năm nay sẽ không có Giáp Đẳng Tinh Quân
đâu nhỉ?
Người đó vẫn chưa nói xong, Tức Hi đã cảm thấy cảm giác bỏng
rát quen thuộc truyền từ xương quai xanh đến… Bỏ đi, tinh đồ vẫn chọn xuất hiện
ở đây, rất trung thành.
Ban đầu, khi chữ vừa hiện trên Tinh Mệnh Thư thì Thất Vũ sẽ
báo ra nhưng bây giờ đột nhiên hắn lại trầm mặc. Tức Hi ngẩng đầu, thấy vẻ mặt
ngạc nhiên của Thất Vũ. Hắn nhìn vào Tinh Mệnh Thư, sau đó lại nhìn nàng, đôi
mắt vốn đã tròn nay lại càng tròn hơn, lặp đi lặp lại thêm vài lần như đang xác
nhận lại điều gì đó.
Sư An không nhìn được thấy chữ trên Tinh Mệnh Thư nên khẽ
nhíu mày. Ngoại trừ Bách Thanh và Tư Vi, các tinh quân khác đều lộ vẻ ngạc
nhiên, giữa khách khứa cũng bắt đầu có tiếng thảo luận xì xầm. Nghe tiếng thảo
luận, Thất Vũ mới phản ứng lại, hắng giọng, giọng nói mang chút do dự: “Tham
Lang Tinh Quân,… Ký Tịch.”
“Tô Ký Tịch ư? Là vị tiểu thư nhà Tô gia đấy à?”
“Nửa năm trước vừa gả vào Tinh Khanh cung …”
“Nếu vậy Tham Lang Tinh Quân mất tích trước đó đã…“
Đây là vị Giáp Đẳng Tinh Quân duy nhất trong lễ Phong Tinh
lần này.
Tức Hi lập tức nâng hai tay cao hơn hàng lông mày, quỳ xuống
đất, lòng bàn tay hướng lên, gập người hành lễ, đặt trán lên lòng bàn tay.
“Giữ tâm thành thật, giữ mình trung thành, kiềm chế dục vọng,
không theo khuôn mẫu, coi Chương Tinh là mệnh lệnh.”
Xung quanh yên tĩnh một lát, khoảnh khắc này nàng nhạy cảm
nghe thấy giọng nói của Sư An, chàng thản nhiên nói một câu: “Tham Lang Tinh
Quân, Ký Tịch ư?” Có lẽ là “Tức Hi”, hai từ này quá giống nhau, có chút khó
hiểu đối với nàng. Tức Hi ngẩng đầu nhìn, không biết từ bao giờ Sư An đi từ
Phong Tinh điện về phía nàng.
Trên người khoác áo xanh như gió rừng, mang theo tinh đồ màu
đen mênh mông đi đến, ánh mắt xa xăm, nét mặt điềm tĩnh. Cảm giác xa cách trên
người chàng vốn mơ hồ đột nhiên trở nên rõ ràng, giống như người này không thể
động vào, vô c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.