Trong bóng tối, Sư An ngồi cạnh chiếc quan tài, chàng nắm
bàn tay đã lạnh băng cứng nhắc của nàng, bắt mạch của nàng.
Dường như chỉ cần chàng bắt mạch của nàng như vậy, trong một
khoảnh khắc nào đó sẽ có nhịp đập yếu ớt từ làn da bất động đó, cô nương đang
nằm yên lặng bất động này sẽ tỉnh lại, mỉm cười cầm tay hắn, nói… lên đây đi,
ta lừa chàng thôi.
Như vậy mới giống dáng vẻ của một cô nương nên có, là tự do
mênh mông vô tận giữa trời đất trong vạn vật, nhiệt tình mãnh liệt rực cháy, là
ngọn gió không bao giờ ngừng.
Trong thân thể Sư An, tâm ma bị chàng đè nén trong thời gian
dài vẫn chưa tiêu tan đang dần trỗi dậy, chúng ồn ào như người thường tới lui
hằng ngày, âm thanh càng ngày càng lớn, giống như ngàn vạn người bao vây chàng,
chen lấn nhau lảm nhảm bên tai hắn.
Đây là bồi thường của ngươi, ngươi khoan dung ẩn nhẫn như
vậy, cẩn trọng như thế, vận mệnh lại trêu đùa ngươi.
Lương thiện có tác dụng gì? Chính nghĩa để làm gì?
Chắc ngươi tức lắm nhỉ? Chắc hối hận lắm, chôn thế giới này
cùng đi.
Giết chết bọn họ! Hủy các tiên môn kia đi, hủy cả Tinh Khanh
cung.
Sư An nghe hàng vạn hàng nghìn lời oán giận thảm thiết, từ
lần đầu tiên chàng dẫn độ tâm ma tới nay, nó vẫn luôn quanh quẩn ở đó không đi,
quấy rầy chàng vô số ngày đêm, ác ý sục sôi dưới vẻ ngoài điềm tĩnh an bình của
chàng.
Qua nhiều năm như v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.