“Ông ấy làm việc trong ngành mười mấy năm, còn chưa tới 35
tuổi đã đi rồi.”
“Vậy thời điểm ba của anh rời đi, anh bao nhiêu tuổi vậy?”
Quan Tố Thư vòng qua cổ tay của Từ Chu Diễn.
“Ba mẹ của anh kết hôn muộn, lúc ấy anh còn chưa đến 6
tuổi.” Khi anh nói về chuyện cũ của gia đình, giọng điệu vẫn tính là khá bình
tĩnh.
Quan Tố Thư điều chỉnh tư thế một chút, nằm bên người anh và
hỏi: “Vậy ba của anh vì chuyện gì mà ra đi vậy?”
Cô vẫn luôn không hỏi anh về vấn đề này, sợ sẽ làm anh nhớ
tới chuyện đau lòng, nhưng hôm nay anh lại chủ động nói ra, cô cũng liền thuận
thế mà hỏi rõ.
Từ Chu Diễn nhìn cô, hỏi: “Mười mấy năm trước, thành phố Hội
có một vụ án giết người hàng loạt, em có từng nghe nói đến chưa?”
Quan Tố Thư buột miệng thốt ra: “Vụ án ngày 12 tháng 7 ư?”
“Đúng vậy.”
Thật sự là Quan Tố Thư đã từng nghe nói qua, hoặc là nói gần
như mỗi một người dân của thành phố Hội đều biết đến vụ án này.
Nhưng câu chuyện mà Từ Chu Diễn kể cho cô, so với chuyện cô
biết từ trước thì còn hoàn chỉnh hơn.
Vụ án ngày 12 tháng 7, diễn ra vào ngày 12 tháng 7 năm 2003,
một trường cấp 2 đã hưởng ứng lời kêu gọi phát triển toàn diện “đạo đức, trí
tuệ, thể chất, thẩm mỹ và lao động” của đất nước mà tổ chức trại hè rèn luyện
thể chất, mục đích ban đầu là tốt nhưng bọn nhỏ lại gặp phải chuyện đáng sợ.
Ngày 12 tháng 7, cũng là ngày huấn luyện thứ 12 của kỳ nghỉ
hè, nhà trường đã tổ chức huấn luyện dã ngoại, nhưng sau khi kết thúc lại phát
hiện có bảy em học sinh mất tích.
Lúc đầu cứ tưởng rằng bảy em học sinh này đi lạc đường, các
thầy cô và các nhà lãnh đạo của trường học đã tìm người khắp cả núi, sau khi
tìm suốt một ngày một đêm mà vẫn không có kết quả, nhà trường không thể không
báo cảnh sát.
Cục cảnh sát đã xuất ra lực lượng lớn cảnh sát viên dốc hết
sức tìm kiếm và cứu hộ, cuối cùng, chó nghiệp vụ đã phát hiện ra thi thể của
bảy em học sinh này ở một con suối nhỏ trên khe núi.
Bởi vì đang là mùa hè, lại bị ngâm trong nước quá lâu, các
thi thể đã xuất hiện hiện tượng thối rữa nghiêm trọng ở những mức độ khác nhau,
đến cả cảnh sát cũng khó có thể không đổi sắc mặt khi khuân vác bảy cỗ thi thể
kia đi.
Có người suy đoán rằng bảy em học sinh này có thể là trong
lúc chơi đùa đã bị ngã xuống khe núi, ngoài ý muốn trượt chân mà tử vong, đương
nhiên, lời trong lời ngoài đều không thiếu hàm ý phê phán phía trường học có ý
đồ trốn tránh trách nhiệm.
Nhưng mà kết quả khám nghiệm tử thi lại làm mọi người chấn
động, bảy em học sinh này tất cả đều là bị người ta sát hại, có những em thì
chết do không thể hít thở được, có những em thì bị dùng gậy đánh vào gáy cho
đến chết… Mà chuyện trượt chân rơi xuống vách núi chỉ là thủ đoạn phi tang thi
thể của hung thủ mà thôi.
Sau khi sự kiện xảy ra, nó đã lập tức thu hút sự chú ý lớn
của toàn bộ người dân thành phố, một tổ chuyên án đã được thành lập ngay trong
đêm để điều tra vụ việc.
Vụ án ngày 12 tháng 7 vẫn đang được điều tra, đến ngày thứ
ba, bi kịch lại một lần nữa xảy ra.
Ở dưới chân núi của trại huấn luyện, trong một hộ dân lại
xảy ra vụ án mạng, một cặp vợ chồng già đã bị giết hại một cách tàn nhẫn ngay
tại nhà, thi thể bị phân ra thành nhiều phần rồi ném vào trong hồ nước và cống
thoát nước, hàng xóm kể lại rằng vào buổi tối của ba ngày trước, có nghe được
âm thanh “Băm xương sườn” từ căn nhà bên cạnh phát ra, chỉ sợ r� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.