Vẻ mặt chê bai và phản ứng cứ như bị axit hắt trúng tay của Đồng Tân lúc gần đi khiến Hoắc Lễ Minh khó hiểu tận ba ngày liền. Anh mãi không nghĩ ra rốt cuộc tại sao em hàng xóm nhỏ lại có sự hiểu lầm này.
Buổi tối anh nhìn vào gương, ngắm nghía bản thân mà khó bề tưởng tượng được ——
Ở thành phố này, ngưỡng cửa làm trai lại cao như vậy sao?
Mấy ngày tiếp theo Hoắc Lễ Minh không hề ra ngoài, vụ tai vạ kia để lại những vết bầm tím rất rõ trên khuôn mặt anh. Đến thứ năm, Trình Tự gọi điện thoại cho anh: “Chuyến tàu cao tốc của tôi là chiều thứ sáu, đến chào đón tôi nhá Tiểu Hoắc gia?”
“Không đến.”
“Có cần trả lời dứt khoát thế không, có còn muốn tiếp tục tình anh em giữa chúng ta nữa không hở?”
Hoắc Lễ Minh mở loa ngoài, đang thay thuốc cho mình. Vết rách trên cánh tay trái có hơi nghiêm trọng, phải dưỡng thương mấy ngày. Anh cũng không giấu giếm chuyện này: “Thằng nhóc Phó Quang Minh kia chơi sau lưng, cho người chặn tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT