Vẻ mặt Đồng Tân thời điểm nói chuyện vô cùng nghiêm túc. Thế nên Cúc Niên Niên đã tin rằng điều cô bảo là thật.
Cô đang định lên tiếng nhưng khi vừa quay đầu một cái đã giật nảy mình.
Hoắc Lễ Minh đứng đó, một chân để trên cầu thang định bước lên, sắc mặt cực kỳ phức tạp.
Đồng Tân không ngờ anh sẽ tấn công bất ngờ [1] như thế, dù sao nói xấu sau lưng người khác thì trong lòng cũng chẳng dễ chịu chút nào.
[1] Nguyên gốc là “đâm ngọn thương hồi mã (杀回马枪): quay đầu lại bất ngờ đâm ngọn thương vào kẻ địch, chỉ việc phản công đột ngột không thể lường trước.
Hoắc Lễ Minh lẳng lặng nhìn cô rồi chợt mỉm cười, khóe miệng nhếch lên như một thước phim quay chậm, mỗi một phân cảnh là một sự biến hóa cảm xúc, cuối cùng quay về giọng điệu không đứng đắn quen thuộc kia. Anh đồng tình nói: “Đúng là có ơn cứu mạng, tôi thật sự muốn lấy thân báo đáp, nhưng nhà anh ấy không muốn, bạn học à, nhắn lại lời xin lỗi giúp tôi nhé.”
Cúc Niên Niên há to mồm, “Oa!”
Đồng Tân im lặng chốc lát mới lên tiếng: “Bác sĩ Đồng không có hứng thú với đàn ông.”
Cúc Niên Niên bụm chặt cái miệng đang há to của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT