Editor: Hanh Doan
Nháy mắt mặt Võ Đế tái đi, hắn có hơi xấu hổ mặc quần áo lên, không biết từ khi nào mà hắn lại biến thành một người không biết xấu hổ như vậy. Chu Vân Kiến thấy hắn không nói lời nào, trong lòng nảy ra ý nghĩ xấu, ôm lấy cổ hắn, cười tủm tỉm, hỏi: “Hoàng Thượng, thần… có phải bị lỏng rồi không? Ngài không nói lời nào như thế, có phải trải nghiệm không còn được tốt như trước kia nữa hay không? Không còn thích thần nữa à?”
Võ Đế: !!!!!!
Trẫm thật con m* nó đã cưới phải lão yêu tinh ngàn năm!
Hắn suy nghĩ một hồi, duỗi tay ôm Chu Vân Kiến vào lòng, xoay người một cái, nhìn từ trên cao xuống, nói: “Lại vẫn còn sức lực để hỏi mấy lời vô nghĩa này, xem ra là trẫm vẫn chưa làm Hoàng Hậu thỏa mãn.”
Cho đến tận tối, cửa hậu viện vẫn chưa từng mở ra.
Thư Thị ngồi ở trước cửa hậu viện mà sốt ruột muốn chết, ông vốn dĩ đã hết hy vọng, sớm đã hết hy vọng. Nếu nói sau khi Họa Thị mất tích ông có đi tìm hay không, thì tất nhiên là có đi tìm rồi. Họa Thị cùng cao thủ đệ nhị giang hồ quyết chiến bên bờ Đông Hải, cuối cùng cả hai đều mất tích. Sau đó Thư Thị tìm được cây bút lông màu tím cùng với ngọc bội bên người của ông ấy. Ngọc bội kia là do Thư Thị đưa cho, chỉ cần còn một chút ý thức thì ông ấy sẽ không bao giờ vứt bỏ tín vật tùy thân quan trọng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT