Editor: Hanh Doan
Trong lúc nhất thời hai người bốn mắt nhìn nhau, đều không biết nên nói cái gì mới tốt. Chu Vân Kiến càng xấu hổ muốn chết, vội vàng kéo áo lên che đi bộ phận mấu chốt, chơi xấu nói: “Ngài nhìn thần làm gì? Thần không biết cái gì hết!” Ta cũng là bị người ta gài bẫy, ai biết sẽ rớt hố như vậy đâu?
Võ Đế cũng xấu hổ muốn chết, hắn giả bộ ho khan vài tiếng che đi sự xấu hổ của mình, suy nghĩ tới lui, lựa lời nói: “Ờm…. trẫm…. biết mà, cái này….. là bình thường mà! Đây không phải…. chuyện tốt hay sao? Ờm…. để ta đi bảo mấy vú nuôi kia trở về đi thôi!” Nói xong hắn xoay người chạy biến ra khỏi phòng Chu Vân Kiến.
Nhìn bóng dáng Võ Đế chạy trối chết, Chu Vân Kiến cũng không tức giận, y vui vẻ cười to hai tiếng, nói: “Hoàng Thượng còn rất đáng yêu đấy chứ.”
Tiểu bảo bối nằm trong lòng ngực hút đến nỗi cảm thấy mỹ mãn, Chu Vân Kiến lại ở trong phòng tính toán. Bốn tháng, nhịn bốn tháng, sau bốn tháng là tốt rồi. Sắc Thị nói, bốn tháng sau thánh tuyền sẽ khô cạn, thánh tử có thể tự mình ăn cơm. Đến lúc đó làm màn thầu cho nó gặm! Không đúng, bốn tháng chắc chưa có mọc răng, khả năng là không ăn nổi, vẫn cần tốn công sức chăm bón.
Vậy đến lúc đó nó sẽ ăn cái gì? Trong đầu Chu Vân Kiến đột nhiên lóe sáng, vỗ đùi: “Đúng rồi! Chúng ta còn có Anna mà!”
Còn Anna là ai thì phải nhắc đến chuyện sau khi y tiếp nhận nhiệm vụ công lược. Lúc ấy phần thưởng là một con bò giống với bộ lông đốm trắng đốm đen, mà con bò giống này chính là một con bò sữa. Hiện con bò sữa ấy cũng đã lớn, tính toán chắc giờ cũng đã vào thời kỳ sản sinh sữa rồi. Đến lúc đó bọn họ hoàn toàn có thể lấy sữa mà con bò sản xuất ra để cho tên nhóc con này uống!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT