Editor: Hanh Doan
Sau khi nghe thấy tiếng quát lớn, Chu Vân Kiến ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đám người hung thần ác sát đang vây quanh bọn họ. Những người này chừng bốn năm chục người đều mặc một loại trang phục thống nhất, hiển nhiên là có vài phần tư thế của binh lính tư nhân. Nhưng ở Đại Yến này, người có thể nuôi binh lính cũng chỉ có công hầu, vương tước, quý nhân mà thôi.
Một đại cữu (anh vợ/ em vợ) của quận vương, hiển nhiên là đã vi phạm quy chế. Nhưng mà nói không chừng người này đã mượn binh lính từ chỗ tỷ phu (anh rể) hoặc muội phu (em rể) gì đó thì sao? Chỉ là mượn binh lính của quận vương bên nhà ngoại cũng đã là tội lớn rồi!
Đại Yến có quy định quản lý tư binh vô cùng nghiêm khắc, vốn dĩ cho phép quận vương ở đất phong xây dựng tư binh là vì đảm bảo bình an cho dân chúng ở địa phương đó. Hiện giờ xem ra, nhưng tư binh này lại trở thành người ức hiếp dân chúng tại quê nhà, đây là tai họa lớn. Hoàng Thượng vừa hay đang có ý định hủy bỏ đi quy chế quân đội tư nhân này. Những người này đúng là chọc vào họng súng rồi!
Chu Vân Kiến xoay chuyển tròng mắt, tính toán giả bộ thành một đóa hoa nhỏ. Y đưa mắt ra hiệu cho mấy người Thư Thị biết, ba người đều hiểu ý mà lùi về phía sau hai bước, cũng không tính toán ra tay. Chu Vân Kiến tiến lên ba bước, lễ phép nói: “Các vị quan gia, giữa chúng ta có phải đã có hiểu lầm gì rồi không? Hôm nay tiểu đệ chỉ đến để nhận người nhà, vị thúc thúc lưu lạc bên ngoài nhiều năm, hôm nay rốt cuộc đã tìm được, vốn là một chuyện vui. Không biết các vị quan gia….. vì sao lại bao vây chúng ta như vậy?”
Gia đinh vừa mới bị đánh cho bầm dập mặt mũi tiến đến nhận người, chỉ vào mũi Chu Vân Kiến rồi hét lên: “Không sai, nhị quản gia! Chính là y! Chính là mấy tên thuộc hạ của y đã đánh chúng ta thành như vậy! Những người này dám không để Thạch nhị cữu gia vào mắt, cũng chính là không để quận vương lão gia vào mắt!”
Chu Vân Kiến kinh hãi biến sắc, nói: “Cái gì? Các vị lại là anh em cột chèo với An Quận Vương sao? Thật là thất lễ quá, thất kinh, đã đắc tội nhiều rồi. Nhưng mà tiểu nhân xin cả gan hỏi một câu, vị thúc thúc này của ta đến tột cùng là đã đắc tội gì với An Quận Vương? Vì sao cứ nhất định phải bắt ông ấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT