Editor: Hanh Doan
Chu Vân Kiến hôn mê suốt một đêm, Võ Đế cứ như vậy ở bên cạnh canh y suốt một đêm. Đến tận ngày hôm sau Chu Vân Kiến mới tỉnh lại, Võ Đế còn đang ngồi bất động như chuông bên cạnh mép giường của y.
Sau khi ngủ được một giấc, Chu Vân Kiến đã khôi phục được chút sức lực, ngẩng đầu nhìn Võ Đế, cười cười với hắn, giọng khàn khàn, nói: “Hoàng Thượng, sao mắt ngài lại sưng lên như thế? Khóc à?”
Võ Đế lắc đầu, nói: “Không có, trẫm…. chỉ là thức đêm mệt mỏi thôi.”
Chu Vân Kiến cười ra tiếng, nói: “Nói dối, ngài đã từng thức đêm nhiều như vậy, có khi nào mắt sưng lên như thế đâu? Ngược lại, thần còn chưa thấy ngài khóc bao giờ. Ngài sợ hãi sao?”
Võ Đế không muốn thừa nhận, đi bưng lên một ly nước ấm, đỡ y lên, nói: “Giọng đã khàn thành như vậy rồi, đừng nói chuyện nữa, uống miếng nước trước đi.”
Chu Vân Kiến đúng là đã khát nước muốn chết, uống hết một ly còn chưa đã thèm, nói: “Thần còn muốn uống nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT