Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 93: Thân vương Huyết tộc đầy tham vọng (7)


10 tháng

trướctiếp

Arnold hơi ngạc nhiên, hắn ta ngập ngừng mãi, cuối cùng cũng không hỏi ra miệng: “Cảm ơn ngài.”

Hắn ta gầy đến mức đáng thương, Lâm Túc đỡ cho hắn ta ngồi lên lưng ngựa, sau đó tự mình nhảy lên, lúc cánh tay hắn vòng qua, thiếu niên ngồi trước mặt hơi cứng đờ người lại.

Lâm Túc cúi đầu hỏi: “Sao vậy?”

“Nếu ngồi như thế này, người mà ngài nói ngài chỉ thuộc về mình hắn có ghen không?” Arnold nhỏ giọng hỏi.

“Vậy ta đi xuống dắt ngựa cho ngươi à?” Lâm Túc vung roi ngựa hỏi.

Giọng nói của hắn rất dịu dàng, nhưng lại mang theo một cảm giác xa cách vô hình, khiến Arnold cảm thấy hắn rất khác với trước kia, có cảm giác không thể tùy tiện mạo phạm.

Ngồi cách hắn gần như thế, mùi máu đậm đà tràn ngập trong chóp mũi khiến người ta có cảm giác mất bình tĩnh: “Không, đương nhiên là không được.”

Sao hắn ta có thể để người cứu mình đi dắt ngựa được?

“Vậy ngươi xuống dắt ngựa nhé?” Lâm Túc kẹp bụng ngựa, con ngựa không nhanh không chậm đi về phía trước.

Khi nãy hắn chỉ đỡ thôi đã biết thiếu niên này gầy yếu đến mức nào, muốn dắt ngựa, nói là bị ngựa dắt thì đúng hơn.

Người Arnold hơi run rẩy: “Ta không chắc có thể dắt được.”

Vì có rất ít người đi ngang qua nên hắn ta đã đói đến mức đầu hơi choáng váng rồi, đặc biệt là vào ban ngày thế này, hắn ta càng có cảm giác bụng dán vào lưng, đi còn không có sức.

“Vậy chúng ta cùng xuống ngựa đi bộ?” Lâm Túc lại hỏi.

Arnold nghẹn họng: “… Có ngựa không cưỡi có phải sẽ đi chậm lắm không?”

“Cho nên cưỡi cùng nhau đi, không cần quan tâm cái gì cả, chỉ là đi đường thôi.” Lâm Túc vung roi ngựa, ngựa hí một tiếng, vung vó chạy nhanh về phía trước.

Arnold hơi sợ hãi, đầu tiên hắn ta nắm lấy cánh tay đang kéo cương ngựa của Lâm Túc, sau đó rụt tay về, nghiêng người về phía trước ôm lấy cổ ngựa.

Hành động như thế khiến cơ thể bị lắc lư đến mức hơi đau đớn, Lâm Túc ở sau lưng hắn ta cất lời: “Bí quyết cưỡi ngựa nằm ở chỗ cơ thể phải phập phồng theo động tác cưỡi ngựa, như thế sẽ không bị nó làm lắc lư.”

Hắn có lòng tốt nhắc nhở, Arnold đáp khẽ một tiếng rồi cố gắng làm quen, sau khi thật sự không còn quá đau đớn nữa thì hắn ta ôm lấy cổ ngựa, khóe mắt hơi ướt.

Sau khi bị biến đổi thành ma cà rồng, hắn ta mới hiểu bị loài người từng là bạn bè trước đây ghét bỏ, người người đuổi đánh là chuyện khó chịu đến mức nào. Giống như trên thế giới này chỉ còn một mình hắn ta, hắn ta còn cho rằng từ giờ chỉ có thể cô độc một mình, nhưng không ngờ vẫn có người sẵn lòng thu nhận và giúp đỡ hắn ta.

Đến hoàng hôn, ngựa tiến vào thành bang Aurora, người trên phố hơi thưa thớt, người có vẻ ngoài xuất chúng, ăn mặc sang trọng như Lâm Túc lập tức thu hút sự chú ý và được người bên cạnh hâm mộ.

Ngựa không còn đi nhanh như khi ở nơi hoang vu mà không nhanh không chậm lộc cộc đi trên đường, Arnold ngồi thẳng người dậy, nhưng hắn ta lại giữ chặt mũ trùm đầu và áo choàng hơn một chút.

Lâm Túc đeo huy hiệu lên áo để tránh khỏi kiểm tra của binh sĩ, nhưng cách ăn mặc của Arnold vẫn khiến các bin

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp