Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 92: Thân vương Huyết tộc đầy tham vọng (6)


10 tháng

trướctiếp

Dù Lâm Túc đã nói thế, nhưng sau khi tiến vào thành bang một lúc, hắn vẫn bị binh sĩ tuần tra bao vây.

“Tóc vàng mắt xanh, ngươi tên gì? Làm nghề gì?” Binh sĩ dẫn đầu dò xét mái tóc và đôi mắt vô cùng nổi bật của Lâm Túc, cất tiếng hỏi.

“Ta tên Ngải Phàm, là một… thợ săn.” Lâm Túc dắt ngựa của mình trả lời: “Có vấn đề gì sao?”

“Thủ lĩnh, hình như người chúng ta phải bắt là một Luyện kim sư.” Một binh sĩ đứng sau lưng binh sĩ dẫn đầu kia cất lời.

“Thợ săn?” Binh sĩ dẫn đầu quan sát Lâm Túc từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Tay chân ngươi gầy thế này e rằng ngay cả ta cũng không đánh lại thì có thể săn cái gì? Săn thỏ sao?”

“Không, săn giết ác ma.” Lâm Túc cười nói: “Chính là ác ma hút máu chuyên chống đối với Giáo đình.”

Những binh sĩ khác không hiểu chuyện gì, chỉ có binh sĩ dẫn đầu hơi thay đổi sắc mặt: “Ngươi biết sự tồn tại của sinh vật đó? Ngươi chứng minh bằng cách nào?”

“Xin đắc tội.” Lâm Túc xoay ngón tay, dưới tình huống tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, một con dao găm nhỏ nhắn đã kề sát lên cổ binh sĩ dẫn đầu.

Những binh sĩ khác vội vàng nâng kiếm muốn đề phòng, nhưng Lâm Túc đã rụt dao găm lại rồi cười nói: “Bây giờ ngài đã tin rồi chứ?”

Bản lĩnh của hắn thật sự khá cao thâm khó lường, binh sĩ dẫn đầu vẫn còn hơi ngơ ngác, dù sao cảm giác bị một con dao găm lạnh như băng kề lên cổ cũng hơi nguy hiểm.

Nhưng việc này cũng thật sự đã chứng minh được người đàn ông này không phải kẻ phản bội của Giáo đình, vì Luyện kim sư ngày ngày cắm mặt trong phòng nghiên cứu thì sao có thể lợi hại như thế được.

“Đúng là không phải, ngươi có thể đi được rồi.” Thủ lĩnh binh sĩ nhường đường.

Lâm Túc cười gật đầu: “Cảm ơn.”

Hắn bình tĩnh dắt ngựa đi ra từ trong vòng vây mười mấy người, từ đầu đến cuối không hề có chút hoảng hốt.

[Tâm lý của ký chủ đúng là mạnh thật.] 06 khen ngợi.

“Đợi đã.” Thủ lĩnh binh sĩ ở sau lưng hô lên.

Lâm Túc dừng bước, hắn nghi ngờ quay đầu nhìn lại: “Ngài còn có chuyện gì à?”

“Đón lấy.” Thủ lĩnh binh sĩ ném cho hắn một chiếc huy hiệu màu đen, cất lời: “Đây là huy hiệu thể hiện đã được kiểm tra, có thể giúp ngươi không bị kiểm tra lại lần nữa ở các thành bang khác.”

Lâm Túc nhận lấy, hắn nhìn ngôi sao nhiều cánh bên trên, cười nói: “Cảm ơn.”

“Nếu có thể thì xin ngươi hãy săn giết nhiều ác ma hơn.” Thủ lĩnh binh sĩ nói.

Lâm Túc cầm huy hiệu sửng sốt một lúc rồi nói: “Được.”

Loài người và ma cà rồng không thể hoàn toàn chung sống trong hòa bình được, rõ ràng trước đây đều là đồng loại, nhưng khi một bên trở thành thợ săn, hai bên lập tức chia cách hoàn toàn.

Ma cà rồng không thể kiểm soát sự khát máu, tính cách sẽ luôn trở nên hung hăng, khi phát hiện có thể săn giết loài người, sự hung tàn đó sẽ mở rộng thêm một bước, dù một số người vẫn còn nhân tính, nhưng trạng thái đối nghịch này đã được hình thành rồi.

Loài người nhìn thấy ma cà rồng sẽ sợ hãi, muốn nhanh chóng tiêu diệt, còn ma cà rồng thấy loài người thì sẽ tàn sát uống máu, hoàn toàn một vòng tuần hoàn ác tính.

Lâm Túc cũng sẽ không phản đối việc ăn uống bình thường, ở thế giới hỗn loạn này có người ở đáy xã hội cần sinh tồn, khi đến bước đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp