Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 94: Thân vương Huyết tộc đầy tham vọng (8)


10 tháng

trướctiếp

“Vâng, ta biết rồi.” Quản gia bò dậy từ dưới đất, quỳ một chân hành lễ.

Chủ nhân làm việc luôn có chủ ý của riêng mình, không cho phép người khác tùy ý can thiệp, nhưng trước đây cậu luôn không ngại lợi dụng thủ đoạn của loài người, còn bây giờ dường như cách cậu đối xử với người kia đã khá khác với trước đây.

Nhưng quản gia chỉ dám nuốt suy nghĩ này vào bụng mà không dám nói ra.

“Biết thì tốt, không có lần thứ hai.” Celtic liếc hắn ta một cái rồi xoay người nói: “Đi chuẩn bị xe ngựa, nghe ngóng hành tung cuối cùng của người kia, đã đến lúc đi gặp hắn ta rồi.”

Quản gia cúi đầu đáp vâng, sau khi đứng lên thì rất tự nhiên chỉnh lại vạt áo rồi quay đầu rời đi.

Celtic nhìn ly máu được chuẩn bị trên bàn, cậu bưng lên đặt bên mũi ngửi thử, chỉ cảm thấy nhạt nhẽo, cả suy nghĩ muốn uống cũng không có.

Ly bị đặt xuống bàn một lần nữa, trong đó vẫn còn đầy máu, Celtic sờ ngón tay lên răng nanh của mình, nhíu mày.

Ảnh hưởng người đàn ông kia mang đến cho cậu đã bắt đầu phát huy tác dụng, phải khiến hắn trở thành huyết nô của cậu trước khi cậu hoàn toàn không thể kiềm chế được nữa.

Còn về nụ hôn vô lễ kia… Trông có vẻ người đó rất có kinh nghiệm.

Khi trời tối nến sẽ được đốt lên, trong thời đại không có thiết bị điện tử, con người luôn sẽ nghỉ ngơi khá sớm, giữa đêm khi Arnold bị gọi dậy, chẳng những hắn ta không có cảm giác không ngủ đủ giấc mà còn thấy tinh thần sảng khoái.

Khách muốn đi sớm, người phụ trách gác đêm vẫn sẽ ân cần tiễn họ rời đi, có điều lúc tới là một con ngựa, lúc đi lại đổi thành xe ngựa.

Khác với kiểu xe ngựa mở cửa của thời đại này, loại xe ngựa này giống xe ngựa của Trung Quốc hơn. Arnold lên xe ngựa, Lâm Túc ngồi trong buồng xe, vung roi thúc ngựa rời khỏi thành bang.

Kiểm tra vào buổi tối cũng không nghiêm khắc lắm, vì tính đặc biệt của thời đại này, ác ma trong truyền thuyết sẽ luôn hoạt động về đêm, thợ săn rời khỏi thành vào lúc này cũng là điều rất bình thường.

“Nếu buồn ngủ có thể chợp mắt một lúc.” Lâm Túc nói.

“Ta không buồn ngủ, có cảm giác trời tối thoải mái hơn ban ngày rất nhiều.” Arnold ngồi quỳ ở bên phải sau lưng Lâm Túc, nhìn hắn thúc ngựa dưới ánh đèn dầu, cất lời: “Tại sao ngài phải đi ban đêm? Đường đêm rất khó đi.”

Đường đêm đúng là khó đi với người khác, nhưng Lâm Túc có hệ thống nên cũng không phải việc khó khăn gì, hiếm khi có cơ hội để nó phát huy, đương nhiên thỉnh thoảng phải cho nó cơ hội rồi.

“Ma cà rồng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp