Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 63: Cậu muốn có một người cá (3)


10 tháng

trướctiếp

Người tới cửa là ai không quan trọng, bất kể như thế nào thì người kia vẫn biết tránh hiềm nghi. Còn ánh mắt Lâm Túc cảm nhận được cũng không phải đến từ cửa mà chỉ là thoáng qua, làm cho anh không kịp nắm bắt.

Nếu muốn 06 giám sát số liệu thì cũng được thôi, nhưng nếu muốn nó phân tích cảm xúc trong ánh mắt của một người... Chắc nó cũng chỉ có thể đưa ra kết luận dạng như ba phần lạnh lùng, ba phần châm chọc, bốn phần không chút để ý.

Nhưng dù sao thì Lâm Túc cũng chưa từng trông mong 06 có thể thấu hiểu được những chuyện như thế này. Mong chờ một cỗ máy có thể thực sự hiểu được toàn bộ cảm xúc của con người thì chẳng khác gì mơ tưởng hão huyền.

Lâm Túc không làm tới mức đút hết đĩa trái cây trên bàn ngay trước mặt mọi người, phát cơm chó thì cũng phải có chừng mực. Vừa đủ thì sẽ làm cho người ta hâm mộ, quá mức thì lại thành lôi kéo thù hận, nhưng dù vậy thì phần lớn đồ ăn trên bàn vẫn lọt vào bụng của Khương Đường.

Lượng thức ăn có thể đủ cho năm người ăn mà sau khi cậu ăn xong thì vòng bụng vẫn bằng phẳng như cũ. Lâm Túc vươn tay dò thử, ban đầu Khương Đường còn lơ mơ không hiểu, cho đến khi bụng cậu bị chọc một cái, người cá xinh đẹp kia nói “dáng người đẹp đấy” thì cậu mới cảm thấy hình như mình vừa bị sàm sỡ?

Khương Đường nhìn về phía Lâm Túc.

Lâm Túc mơ màng ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt thể hiện sự nghi vấn.

Khương Đường cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi, người cá điện hạ đến từ biển sâu này rất trong sáng, làm sao có thể hiểu được mấy loại chuyện như sàm sỡ này.

Mà người tránh hiềm nghi đi từ cửa phòng nghiên cứu vào không phải ai khác mà chính là Tần Việt vừa mới bận bịu chuyện công việc xong, đến đây để xem người cá. Đều là hai người cá đến từ biển sâu, rõ ràng Trình Kỳ dễ nắm bắt hơn, nhưng Tần Việt lại cứ thích người cá còn lại.

Chỉ là không ngờ vừa mới trở về, mối quan hệ của Trình Kỳ bên kia với Diệp Cảnh Phàm rõ ràng đã tiến triển rất nhanh, đủ loại tin đồn cùng nhau đi du lịch lan truyền khắp nơi. Mà bên phía Lâm Túc thì ngược lại không có gì, chỉ là cảnh anh ta nhìn thấy cũng đủ để nói cho anh ta biết mình đã tới chậm một bước.

Anh ta đã nghĩ tới khả năng sẽ có đối thủ cạnh tranh, duy chỉ không ngờ tới người đó lại là Khương Đường. Không phải Khương Đường không tốt, sự cống hiến của cậu đối với Đế quốc rất lớn, là người mà Tần Việt vô cùng tin tưởng. Chỉ là bề ngoài của cậu lạnh lùng, từng vì dáng vẻ cầm dao mổ của mình mà doạ người cá tới viện nuôi dưỡng phải bật khác. Năm nào cậu cũng trở thành người đứng đầu trong danh sách các đối tượng đáng ghét nhất của người cá.

Có rất nhiều lý do: công việc bận rộn, tính cách quái gở, không chu đáo, EQ thấp, thiếu kiến thức chung về cuộc sống, tính tình lạnh lùng...

Chỉ cần một trong những lý do đó là đã đủ để người cá cho nhà nghiên cứu hàng đầu này vào danh sách những đối tượng từ chối qua lại, huống chi là cả chuỗi dài những lý do như vậy.

Một khi đã tiến vào viện nghiên cứu, chức năng camera trên máy tính photon sẽ tự động bị đóng lại. Họ làm vậy là để phòng ngừa dữ liệu bị rò rỉ ra ngoài, cũng dẫn đến hình ảnh trước đó của Lâm Túc và Khương Đường cũng chỉ có thể theo dõi được trong phòng nghiên cứu thôi.

“Bệ hạ.” Thân vệ đi theo, nói: “Nếu phát tán tin tức này lên trên tinh võng thì sẽ dẫn tới sự phản đối đồng loạt của nhân dân Đế quốc đó ạ.”

“Ta là người không biết phân biệt tối xấu như vậy sao?” Tần Việt dừng bước, hỏi.

Thân vệ cúi đầu, nói: “Thần xin lỗi, nhưng thần cho rằng với tính tình như vậy của Viện sĩ Khương thì không hợp để chăm sóc người cá đâu ạ.”

“Nếu như ta muốn dùng thủ đoạn thấp kém để chia cắt bọn họ thì có thể có hơn cả trăm loại phương pháp.” Tần Việt vỗ bả vai hắn một cái rồi nói: “Nhưng với việc theo đuổi người cá, tuy có thể dùng thủ đoạn nhưng lại không thể không biết tốt xấu được, nếu không cậu ấy biết thì cũng sẽ xem thường ngươi.”

“Đa tạ bệ hạ đã chỉ giáo.” Thân vệ đi theo bên cạnh: “Vậy bây giờ bệ hạ phải làm sao đây?”

“Cứ theo đuổi thôi.” Tần Việt nói.

Từ sau khi Lâm Túc và Trình Kỳ xuất hiện, cuộc tranh luận sôi nổi trên tinh võng chưa bao giờ dừng lại.

Từ diện mạo kéo sang cả màu tóc rồi đến màu sắc của đuôi cá đều được khen ngợi đến mức gần như dưới nền trời này không nơi nào có được. Thậm chí là vì mái tóc dài cực kỳ xinh đẹp ấy của hai người họ mà tinh võng còn bắt đầu đấu giá sợi tóc rụng của bọn họ với giá cao. Trong đó, tóc của Trình Kỳ là nhiều nhất, bởi vì cậu ấy thích chạy ra bên ngoài nhất.

Còn Lâm Túc thì ngược lại, anh bình yên ở trong viện nuôi dưỡng người cá, chỉ có người vệ sinh hồ nước lúc đầu là nhặt được mấy sợi bèn cất lại một sợi để sưu tầm, phần còn lại thì bán ra ngoài. Sau này, vì bị Khương Đường ngăn cản mà sợi tóc của Lâm Túc không thể xuất ra ngoài được nữa, giá cả mỗi lần cũng được thổi lên rất cao.

Lúc Trình Kỳ phát hiện ra, vẻ mặt cậu ấy rất phức tạp: “Đều là tóc thôi mà, dựa vào đâu mà của anh lại đắt hơn của tôi nhiều đến vậy?”

Chẳng lẽ anh đại nhà cậu ấy được Thần Tài buff thêm sức mạnh sao?

“Vật gì càng hiếm thì ắt sẽ càng đắt.” Lâm Túc cười nói: “Cái này gọi là marketing bỏ đói.”

“Nói thì nói thế...” Nhưng Trình Kỳ cứ luôn cảm thấy hình như mình thua mất rồi.

Mà đã là đàn ông thì không muốn thua.

“Thế này có là gì chứ, cậu cũng không đến mức bị xô đẩy vào bước đường phải dựa vào việc bán tóc để kiếm sống đâu.” Lâm Túc chỉ nói thêm một câu như vậy.

Ánh mắt Trình Kỳ lập tức sáng rực lên, dường như cậu ấy đã phát hiện ra cơ hội kinh doanh mới rồi. Sang ngày hôm sau, khi Lâm Túc lướt tinh võng thì bị hơn một nghìn tin tức bán tóc trên đó spam khắp màn hình.

Mà vì số lượng tương đối nhiều nên giá cả đã rớt xuống một bậc, tuy rằng chẳng mấy chốc đã tăng ngược trở lại nhưng rõ ràng cả người Trình Kỳ đều suy sụp hẳn: “Tôi không phải dân buôn bán, ngay cả Diệp Cảnh Phàm cũng hỏi có phải tôi thiếu tiền hay không, mặt mũi mất hết sạch rồi!!!”

Ngay lúc toàn thân người cá Trình Kỳ đang giống như muốn biến thành Husky cào tường thì tóc của Lâm Túc bởi vì không còn tuồn ra ngoài thị trường nữa mà lại tăng giá gấp đôi.

Đây vẫn chỉ là mấy chuyện liên quan tới vẻ ngoài thôi, tới khi công bố thể chất của hai người cá, quả nhiên đã làm cho cả Đế quốc khiếp sợ.

Người cá tự nhiên có thể tự do biến đổi hai chân, không giống như người cá không tự nhiên không thể rời khỏi nguồn nước trong thời gian dài. Thể chất của họ thậm chí còn mạnh hơn người bình thường một chút, đạt tới cấp B cũng có.

Thể chất như vậy đã chứng minh được sức khoẻ và huyết thống tuyệt hảo của người cá điện hạ, nhưng sự tồn tại của hai người cá đến từ biển sâu này lại trực tiếp chèn ép một vài cường giả.

“Với thể chất như vậy thì đứa trẻ sinh ra chắc chắn sẽ siêu khỏe mạnh luôn.”

“Cho dù có

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp