Không sai, lần này Lâm Đạm hồi kinh đích thực là định ghim chặt quán ăn Nghiêm gia. Chuyện bại bởi Nghiêm Lãng Tình cô không có gì không cam lòng, nhưng trước quán ăn Nghiêm gia là quán rượu Lâm thị, do Lâm Bảo Điền một tay sáng lập, mỗi một món ăn trong quán rượu đều là tâm huyết của ông, đến cuối lại bị phòng hai phòng ba cùng nhà họ Nghiêm đoạt mất, thiên hạ có chuyện dễ dàng vậy sao?
Nhà họ Nghiêm không cảm thấy thua thiệt, Lâm Đạm kế thừa di chí của nguyên chủ thủy chung để chuyện này vào lòng. Vẫn câu nói kia, là của cô, cô phải cầm về, không phải của cô, có tặng cô cũng không cần.
"Biết người biết ta trăm trận trăm thắng", nếu muốn đánh lôi đài với quán cơm Nghiêm gia, Lâm Đạm phải đi nếm thử các món của họ một chút, xem khẩu vị thế nào. Nhưng ngũ quan của cô những năm này không thay đổi gì nhiều, nếu người phòng hai phòng ba thấy chắc chắn nhận ra, nhất định gây chuyện xấu với cô, chỉ có thể nhờ nam tử khôi ngô đi mua mấy món ăn chiêu bài, mang đi nơi khác ăn thử.
Sau khi ăn xong, hai người ngồi trong quán trà nói chuyện. Nam tử khôi ngô thấp giọng hỏi: "Món ăn nhà họ Nghiêm thế nào?"
"Tay nghề rất tốt, không hổ là ngự thiện thế gia." Lâm Đạm đúng trọng tâm đánh giá.
"So với ngươi thì sao?" Nam tử khôi ngô còn chưa ăn qua món ăn nước Lỗ do Lâm Đạm làm, vô cùng muốn nếm thử.
"Chờ ta mở tiệm, ngươi liền biết." Lâm Đạm cười nhạt một tiếng, đẩy cửa rời đi. Cô dù chưa trả lời thẳng, nhưng thái độ vân đạm phong khinh đã nói rõ lòng tự tin của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT