Cửa hàng mới mua giá cả rất phải chăng, chưa tới hai mươi lượng bạc, so với tiệm tạp hóa trước đó đúng là trên trời dưới đất. Nhưng đắt có chỗ tốt của đắt, rẻ có chỗ xấu của rẻ, giá cửa hàng này sở dĩ rẻ là vì vị trí của nó.
Nếu không phải người bản xứ quen thuộc đường ngang lối tắt, phải vòng qua bảy tám, thậm chí chín ngã rẽ mới tới được đây, không hiểu làm ăn kiểu gì. Tề thị thiếu chút nữa ngất trong hẻm hôm nay đang rầu rĩ ăn không ngon, sợ con gái thua thiệt không lấy lại được vốn.
Lâm Đạm một bên thu dọn bàn ghế một bên an ủi bà: "Mẹ, mẹ đừng lo lắng quá, con mở tiệm ở chỗ này không phải không có cái lý của nó. Mẹ nhìn xem xung quanh có những cửa hàng gì?"
"Có cái gì? Bài bạc, đấu trường, bến tàu, kỹ viện, tất cả toàn nơi hạ lưu, người tới kẻ lưu cũng toàn hạng hạ lưu, mẹ không nghĩ ra sao con lại mở cửa hàng ở đây. Nếu người nhà họ Nghiêm không tha cho chúng ta, chúng ta rời Kinh thành là được, dẫu sao vẫn có thể sống yên ổn. Mẹ không muốn con đi tranh giành gia sản, cũng không cần so tài cao thấp với người ta, mẹ chỉ cần con bình an là đủ rồi." Tề thị vừa nói vừa kéo cổ tay con gái.
Lâm Đạm trấn an vỗ vai bà, giải thích: "Cư dân ở nam thành đều là người từ ngoài tới, thân phận đúng là phức tạp, nhưng còn tốt hơn so với bắc thành. Mẹ đừng nên cảm thấy người nam thành đê tiện, thực ra nơi này tàng long ngọa hổ (1), đằng giao khởi phượng (2), hạng người gì cũng có, không phải nơi đơn giản. Nếu làm ăn ở chỗ này, thì tốt hơn nhiều so với bắc thành. Mẹ nhìn khu đánh bạc, đấu trường, bến tàu, kỹ viện kia đi, có phải người người qua lại tấp nập đông như trẩy hội, đây chính là nhân khí tự nhiên. Một quán cơm có làm ăn tốt hay không, tài nấu nướng là quan trọng nhất, sau đó là nhân khí. Tài nấu nướng giỏi, nhân khí thịnh vượng, làm ăn tự nhiên khởi sắc. Tài nấu nướng của con ở đây, mượn nhân khí xung quanh, không sợ không kiếm được tiền. Mẹ cứ chờ con mở tiệm thì biết."
"Nhân khí xung quanh xác thật không kém, nhưng con cũng không suy xét xem có mượn ánh sáng của họ được không. Chỉ riêng đến đây cũng phải lượn mười mấy ngã rẽ, người ta có thể tìm thấy chỗ này sao? Mở quán cơm phải mở ở mặt phố mới phải, mẹ chưa thấy quán cơm mở trong ngõ cụt bao giờ." Tề thị vẫn lo lắng.
"Rượu ngon không sợ hẻm sâu, đây không phải vấn đề lớn lao gì." Lâm Đạm cười khẽ khoát tay, lơ đễnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play