Quân đội của Tạ Nam Từ đến bộ tộc vào ngày thứ ba, mèo trắng
cho rằng mình đã giải quyết xong, toàn tộc chính là thiên hạ của nó, nhưng
không ngờ lại xuất hiện con người.
Nó biết cố đánh chắc chắn sẽ thua, nên chỉ có thể làm bộ
ngoan ngoãn, bị người đàn ông trước mặt cả người đầy máu này cẩn thận ôm vào
lòng, chóp mũi tràn ngập mùi màu tươi cay mũi, cố gắng rướn người lên liếm láp
bàn tay của người kia.
Nó cho rằng người đàn ông chỉ là nhất thời hứng thú, vui đùa
với mình chừng hai ba ngày thôi, chờ đến lúc người kia chán, nó sẽ lén lút
chuồn đi.
Nhưng ngoài dự đoán của nó, Tạ Nam Từ đối xử rất tốt với mèo
trắng. Nơi biên cương lạnh giá, Tạ Nam Từ làm cho nó một cái ổ nhỏ ở mép
giường, lấy một lớp lông thú trải xuống. Mỗi lần họp quân, đều ngầm đồng ý cho
nó nằm trên ghế dựa mà ngủ, bản thân thì đi sang ngồi chỗ khác. Mỗi lần ăn cơm
cũng sẽ chừa phần ăn của mình cho nó một chút.
Dần dần, mèo trắng cảm thấy mình không thể xa y.
Nó đã quen mỗi buổi tối nằm trong chăn của y, càng quen với
việc phá rối không cho y xem binh thư, quen nằm sấp trên bàn nhìn y viết thư
cho người tên là Lục Vân Diệp.
Nội dung thư vô cùng đơn giản, như là hôm nay thời tiết thế
nào, ăn uống ra sao, tâm trạng có ổn không, nhưng đến cuối mỗi phong thư, y đều
viết một câu: A Diệp, hôm nay ta rất nhớ ngươi.
Mèo trắng nhìn y viết, thư cũng dày một xấp, nó vốn nghĩ thư
sẽ được gửi đi, nhưng lại nhìn thấy y đem xấp giấy ném vào đống lửa.
Ngọn lửa bén vào giấy khiến nó chuyển vàng, mèo trắng đứng
một bên nhìn, nhìn ngọn lửa càng lúc càng lớn, cho đến khi những lá thư biến
thành tro bụi.
"Meo—"
Mèo trắng gấp đến mức xém nữa nói tiếng người.
Tạ Nam Từ cười, ánh lửa phảng phất chiếu bên sườn mặt làm y
thêm mấy phần phong thái. Mèo trắng rất ít thấy y cười, lúc này y cười nhưng
mắt lại rũ xuống.
"Người ấy vẫn còn hận ta, gửi qua y cũng sẽ không
nhìn."
Hận y?
Mèo trắng không rõ, nh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.