Đợi về đến nhà thì trời đã tối, xe của Đoàn Cẩn Du đã đậu
trước căn biệt thự.
Nhân viên bảo vệ đang mơ màng nhìn ra ngoài cửa thì thấy một
chiếc xe quen thuộc dừng cách đó không xa, uể oải ngáp một cái, tự vỗ vào đầu
mình hai cái cho tỉnh táo.
Tại sao giờ thiếu gia mới về, khiến anh ta nửa đêm không ngủ
được còn phải gắng gượng đón xe.
Anh ta lấy chiếc đèn pin trong ngăn kéo, bước ra mở cửa,
ngay lập tức gió lạnh ùa vào, theo phản xạ anh ta rùng mình một cái, quấn chặt
áo khoác hơn.
Anh ta lảo đảo bước đi khó khăn, còn cách xe hơn mười mét,
đột nhiên anh ta dừng lại: ánh sáng lờ mờ từ ngọn đèn đường xuyên qua cửa kính,
chiếu vào hai người đang quấn lấy nhau ở trong xe.
Một thân hình nhỏ bé ngồi xổm trên ghế phụ lái, co ro trong
một góc, hai mắt hơi nhắm lại, dưới ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt càng thêm trẻ con
đáng yêu, chân mày cau chặt, rõ ràng còn đang ngủ say.
Đoàn Cẩn Du tháo dây an toàn, ánh mắt nặng trĩu nhìn chằm
chằm dáng người ngồi ghế phụ lái hồi lâu rồi từ từ nhích lại gần. Ngoài d ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.