Hôn lễ được cử hành bình thường, Triệu Sóc kích động đứng
dưới sân khấu, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, muốn nhìn chằm chằm cánh cửa bước ra
một đóa hoa xinh đẹp, lại bị dì Vân kéo về bắt ngồi yên tại chỗ.
Tất cả khách khứa đều đã sẵn sàng chờ đôi vợ chồng mới cưới
vào bàn, ông cụ đã ngồi sẵn ở phía trước, bận rộn từ sáng tới giờ khiến cơ thể
vốn đã suy yếu của ông càng thêm mỏi mệt, nhưng ông vẫn cố gắng giữ vững tinh
thần, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng về phía trước.
Quản gia Lưu đã bước vào tuổi già nhưng vẫn đứng thẳng lưng
như cũ, đứng bên cạnh ông, giống như nhiều năm về trước, khi đó ông cụ vẫn còn
là một doanh nhân sự nghiệp mới bắt đầu khởi sắc, quản gia Lưu đứng bên cạnh
ông, cứ như thế mà đứng cả nửa đời người.
Hai bên hành lang dài ngoài cửa trống không, ngay chỗ ngoặt
xuất hiện hai bóng người, một người khung xương tinh tế, mặt mày thanh tú nhã
nhặn, tràn ngập sự xa cách, mặc trên người bộ tây trang màu trắng, trên vai
thêu hình bàn long sinh động như thật; một người dáng người mảnh khảnh, khuôn
mặt tuấn mỹ, ánh mắt nhìn thẳng vào người đàn ông mặc đồ trắng đối diện không
chút che giấu, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
Hai người tiến về phía nhau, cuối cùng đứng yên trước cánh
cửa đang đóng chặt.
Đám cưới truyền thống của cặp đôi nam nữ yêu cầu phía nhà
gái tiến vào cửa, cha của cô gái sẽ giao con gái mình cho nhà trai. Con đám
cưới của cặp nam nam thì lại khác, hai người sẽ song song đi từ hành lang vào
cửa, sau đó đồng thời tiến vào lễ đường, điều đó có ý nghĩa là trái tim hai
người chậm rãi sát lại gần nhau, cuối cùng hợp thành một thể thống nhất.
Từ nhỏ Đoàn Cẩn Du đã quen nhìn những mánh khóe trong giới
giải trí giả tạo, rõ ràng hai kẻ là đối thủ có thể đấu đá nhau sau lưng, nhưng
trước màn ảnh lại có thể xưng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.