Cả đám đệ tử mất một lúc lâu sau mới hoàn hồn, bị dọa cho mặt mày trắng bệch, đồng loạt quỳ xuống như đã xếp sẵn đội hình.
"Tham kiến tiểu thánh tôn!"
Cung Ngô Đồng phất quạt, "Bình thân."
Các đệ tử nhìn nhau hội ý, không biết có nên đứng lên hay không.
Cung Ngô Đồng "chậc" một tiếng rồi nói: "Sao thế? Đợi ta đỡ từng nàng một đứng dậy sao các ái phi?"
Chúng ái phi: "..."
Gã đệ tử ban nãy miệng mồm liếng thoắng giờ đây khóc không ra nước mắt, ngẩng đầu lên và nghẹn ngào xin tha: "Tiểu thánh tôn thứ tội ạ, tha mạng ạ."
Tất cả mọi người trong Cửu Phương Tông đều biết, hoa văn đỏ chói giữa mày Cung Ngô Đồng là dấu hiệu sau khi bệnh cũ tái phát, chứng tỏ tiểu thánh tôn đang trong thời kỳ dễ dàng động lòng.
Tiểu thánh tôn rũ mắt, dùng quạt nâng cằm cậu đệ tử lên và nói bằng giọng dạt dào tình cảm: "Bé cưng nói nhăng nhít gì vậy, giữa ta và con cần gì để bụng mấy chuyện cỏn con ấy. Ngoan nào, đứng dậy theo ta về Hồng Trần Uyển nào, chỗ đấy của ta nhiều đồ chơi thú vị lắm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT